Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xin hỏi, Quân Thiên Vũ đại nhân có ở đây không? Chúng ta đến vì nhiệm vụ mà ngài đưa ra!”

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Dư Minh cảm thấy cổ họng mình có chút thắt lại, Quân Thiên Vũ chính là đệ nhất kiếm khách ở Cổ Phong Thành, là cường giả Thiên Khải cảnh!

Quân Thiên Vũ này, là nhân vật truyền kỳ của Cổ Phong Thành, ngay cả đến thành chủ đại nhân cũng phải nhân nhượng hắn ba phần.

Một đại nhân vật như vậy, chỉ cần giậm chân một cái cũng có thể khiến cho Cổ Phong Thành rung chuyển.

“Cửa không khóa, tự vào đi.” m thanh của một người đàn ông trung niên truyền tới, có vẻ hơi mệt mỏi.

Diệp Viễn nghe vậy, liền đẩy cửa

vào.

Dư Minh nghĩ một chút, rồi cũng đi vào theo.

Diệp Viễn đi qua nhà chính, tiến thẳng vào hậu trạch. Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, liền nhìn thấy một nam tử mặc áo trắng, sắc mặt tiều tụy đang ngồi ở mép giường.

Tuy không có cố ý nhưng mà khí thế trên người nam tử này vô cùng cường đại!

Xem ra người đàn ông này chính là Quân Thiên Vũ rồi.

Nằm trên giường là một cô gái, cô gái này có thân hình gầy gò và đang thoi thóp.

Nhìn thấy hai người Diệp Viễn đi vào, nam tử không khỏi hơi nhíu mày, không vui nói: “Thần Du cảnh? Là ngươi đã nhận nhiệm vụ?”

Trên người Dư Minh mặc quần áo của phủ thành chủ, đương nhiên không thể nào nhận nhiệm vụ, vậy thì chỉ có tiểu tử Thần Du cảnh này thôi.

“Hơi thở mong manh, thần hồn u ám, đây là dấu hiệu không còn sống được lâu nữa. Quân tiền bối có thời gian để nghi ngờ Diệp Viễn có năng lực này hay không, chẳng bằng trước tiên hãy để cho ta chẩn đoán xem đã.” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.

Quân Thiên Vũ nghe vậy thân thể không khỏi khẽ run, nói: “Tiểu tử, tốt nhất đừng có chơi ta, nếu không ngươi sẽ chết rất khó coi!”

Lời nói này đằng đằng sát khí, đến Dư Minh chỉ đứng một bên thôi cũng sợ hết hồn hết vía.

Đừng cỏ nhìn dáng vẻ nho nhã của Quân Thiên Vũ, hắn ta chính là giết người mà nổi danh.

Mặc dù đã nhiều năm không động thủ trước mặt người khác, nhưng mà tuyệt đối không có ai cho rằng hắn là một người cầu an.

Quả nhiên, nhiệm vụ mà Diệp Viễn nhận, không có một cái nào là bình thường cả!

Nghĩ đến đây, Dư Minh không khỏi âm thầm đổ mồ hôi thay Diệp Viễn. Đương nhiên, cũng vì mình mà đổ mồ hôi.

Diệp Viễn ngồi ở mép giường, bắt đầu chấn mạch cho nữ tử kia. Rất nhanh sau đó chân mày Diệp Viễn liền nhíu lại.

Quân Thiên Vũ vốn đã khó chịu, nhìn thấy một màn này liền cười lạnh trong lòng.

vẻ mặt của Diệp Viễn, cùng với người tới lúc trước giống y như đúc, hiển nhiên là lại vô lực.

Lửa giận trong lòng hắn đang không có chỗ phát tiết, đây đúng là có ngươi không sợ chết mà tìm đến tận cửa!

“Không biết, Quân tiền bối có bao nhiêu hồng nhan?” Diệp Viễn bỗng nhiên không đầu không đuôi hỏi một câu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK