Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phía sau cũng không cần so nữa, cái tên Diệp Tông Sư này, xứng đáng!”

Một đám Thiên Tôn không còn dị nghị gì nữa, Diệp Viễn đã dùng thực lực của hắn, khiến cho tất cả đan thần thất tinh vui lòng phục tùng.

Nhưng mà đúng vào lúc này, một đạo âÂm thanh không hài hòa chậm rãi vang lên.

“Nếu như đã nhận khiêu chiến, vậy thì phải hoàn thành đấu đan. Thua một trận phải giao Tông Sư Lệnh ra, đây chính là tự hắn nói, sao có thể được nước nuốt lời?”

Người nói, chính là Đan Ngọc Thiên Tôn.

Trong lòng mọi người rùng mình, không ngờ được Đan Ngọc Thiên Tôn lại cắn không tha!

Tử Dực Thiên Tôn cau mày nói: “Đan Ngọc huynh, Diệp Viễn đã chứng minh được thực lực của mình, so tiếp còn có ý nghĩa gì?”

Đan Ngọc Thiên Tôn lại cười nói: “Cho dù bản tôn đồng ý, sợ rằng Triều Nguyên huynh cũng sẽ không đồng ý, có đúng không, Triều Nguyên huynh?”

Ánh mắt tất cả mọi người, đều đồng loạt nhìn về phía Triều Nguyên Thiên Tôn.

“Đây là ý gì? Lẽ nào Triều Nguyên Thiên Tôn còn có thể là đối thủ của Diệp Tông Sư?”

“Triều Nguyên Thiên Tôn chẳng qua là ở vị trí Thiên Tôn, tính đi tính lại thực lực cũng chỉ tương đương với Tông Sư được mời, so tiếp còn có ý nghĩa gì?”

Trên quảng trường, truyền đến thanh âm hoài nghi,

Triều Nguyên Thiên Tôn rất ít xuất thủ, mọi người chỉ biết hắn lợi hại mà không biết hắn lợi hại như thế nào.

Thấy Đan Ngọc Thiên Tôn hỏi, Triều Nguyên Thiên Tôn chậm rãi đứng lên, đang muốn nói thì đột nhiên Diệp Viễn mở miệng nói: “Lời Diệp mỗ đã nói ra nhất định sẽ thực hiện, đấu đan này… tiếp tục! Triều Nguyên huynh, xin vui lòng chỉ giáo!”

Dưới tất cả ánh mắt của mọi người, Triều Nguyên Thiên Tôn chậm rãi đứng dậy.

Hắn khẽ vuốt chòm râu, cười nói: “Thiếu niên đáng sợ, cũng đáng kính! Chỉ giáo thì không dám nhận, ngươi và ta luận bàn một hai đi.”

Ánh mắt Diệp Viễn có chút ngưng lại, cười nói: “Ha ha, đối với Triều Nguyên huynh, Diệp mỗ xin toàn lực ứng phó!”

“Cái gì? Lẽ nào đây còn chưa phải là cực hạn của Diệp Viễn?”

Cuộc đối thoại của hai người khiến tất cả mọi người vô cùng khiếp sợ.

Đạo Cảnh đại viên mãn, đã khiến cho con mắt của tất cả mọi người đều sắp rớt ra ngoài.

Nhưng mà nghe ý trong lời nói của Diệp Viễn, dạng nghiền ép Ngạo Vân Thiên Tôn này lại vẫn chưa phải xuất toàn lực!

Đây… cái này thật đáng sợ?

Rốt cuộc cực hạn của gia hỏa này, ở đâu?

Tất cả Thiên Tôn đều dùng ánh mắt nhìn Diệp Viễn như nhìn quái vật, vẻ mặt hoài nghi cùng khiếp sợ.

Hiển nhiên Triều Nguyên Thiên Tôn cũng vô cùng bất ngờ, chỉ thấy hai mắt hắn híp lại, cười nói: “Được, lão già ta, mỏi mắt mong chờ.”

Triều Nguyên Thiên Tôn ngồi xuống, Đan Ngọc Thiên Tôn cười nói: “Một lát nữa, các ngươi phải mở hai mắt ra nhìn cho tốt, trận chiến của hai Đạo Cảnh đại viên mãn, cũng không phải dễ dàng xem được. Nếu có thể lĩnh ngộ một hai, các ngươi sẽ được lợi cả đời!”

“Cái gì! Triều Nguyên Thiên Tôn, hắn… cũng là Đạo Cảnh đại viên mãn?”

“Không phải chứ? Nếu như Triều Nguyên Thiên Tôn là Đạo Cảnh đại viên mãn, há chẳng phải so với một vài Tông Sư còn lợi hại hơn sao, sao lại còn ngồi ở vị trí Thiên Tôn?”

“Đan Ngọc Thiên Tôn miệng vàng lời ngọc, sợ là tám chín phần mười là thật! Nhưng mà không ngờ được, trong vị trí Thiên Tôn lại có đại cao thủ bậc này, thảo nào thực lực của Tử Dực Thiên Tôn, cũng chỉ có thể đứng thứ hai.”

Hiển nhiên, mọi người cũng không biết thực lực chân chính của Triều Nguyên Thiên Tôn, thậm chí rất nhiều Thiên Tôn khác cũng là vẻ mặt kinh ngạc.


Đan Ngọc Thiên Tôn, đây là muốn lợi dụng Triều Nguyên Thiên Tôn để chặn Diệp Viễn, đuổi hắn ra khỏi Vân Đan đại hội!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK