Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Mạc Tân!"

Vèo!

Một người trung niên đi theo sau lưng người trẻ tuổi đột nhiên ra tay, đá một cái vào ngực Tả Thư Kiệt.

Tả Thư Kiệt phun ra một ngụm máu tươi lớn ở tại chỗ, cả người bay ngược về sau.

Người tùy tùng này vậy mà lại ở cảnh giới Thiên Thần tầng năm, đối phó với một Thiên Thần tầng hai như Tả Thư Kiệt là vô cùng dễ dàng.

Diệp Viễn đứng cách xa đó nhìn cảnh này, chân mày nhíu lại.

Mới vừa rồi đám người Tả Thư Kiệt gọi người trẻ tuổi này là Tuần sát sứ.

Chẳng nhẽ Giang Ngọc Đường đã bị thay thế?

Diệp Viễn biết chức vị Tuần sát sứ này đối với Đế Đô mà nói thì hoàn toàn không có gì quan trọng.

Nhất là ở loại địa phương nhỏ này như mười thành Lĩnh Nam này, thứ béo bở có thể kiếm chác ít đến đáng thương.

Nếu như không có gì thay đổi lớn thì bình thường chắc là sẽ không thay đổi Tuần sát sứ.

Hơn nữa nhìn qua thì người trẻ tuổi này không lớn tuổi lắm, còn dẫn theo cả tùy tùng ở cảnh giới Thiên Thần trung kỳ, theo lý thuyết thì phải rất có tiềm lực và địa vị ở Đế Đô mới đúng, làm sao lại chạy đến mười thành Lĩnh Nam đảm nhận chức Tuần sát sứ?

"Tuần sát sứ đại nhân, ngài làm như vậy thật sự là rất quá đáng!"

Hành động này của người trẻ tuổi đã hoàn toàn chọc giận Lãnh Vũ.

Chỉ thấy hắn ta đột nhiên đứng lên, vô cùng phẫn nộ nói.

Người trẻ tuổi nhìn hắn ta, hừ lạnh nói: "Quá đáng? Loại người ở nơi xa xôi vắng vẻ như các ngươi, ngay cả lễ nghi cơ bản nhất cũng không hiểu. Nếu các ngươi đã không hiểu, vậy bản sứ sẽ dạy cho các ngươi biết! Mạc Tân, người này nói lời bất kính, giết!"

Choang!

Lưỡi kiếm ra khỏi vỏ, một tia sáng lạnh lóe lên, đâm xuyên qua trái tim của Lãnh Vũ.

Chẳng ai ngờ tới, Tuần sát sứ mới tới này lại có thể tàn nhẫn như thế, một lời không hợp là lập tức giết người.

Chẳng qua là ở trước mặt Thiên Thần tầng năm, một Thiên Thần tầng một như Lãnh Vũ hoàn toàn không có năng lực phản kháng.

Con ngươi Lãnh Vũ đột nhiên co rụt lại, gần như là quên cả đánh trả, chỉ thấy một tia sáng lạnh dần dần phóng đại trong con ngươi.

Xung quanh vang lên những tiếng kinh hô, giống như là đã nhìn thấy cảnh tượng chết thảm của Lãnh Vũ.

Ngay vào lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước người Lãnh Vũ.

Chỉ thấy hắn búng hai ngón tay một cái, một tiếng đinh vang lên, trường kiếm trong tay Mạc Tân trực tiếp bị đẩy lùi.

Con ngươi Mạc Tân đột nhiên co rụt lại, vô cùng sợ hãi nhìn về phía người trẻ tuổi xa lạ kia.

"Diệp Viễn! Ngươi... Ngươi đã trở lại?"

"Diệp Viễn! Thật sự là Diệp Viễn!"

"Đại trưởng lão đã trở lại!"

...

Những cường giả đang quỳ trên mặt đất, khi vừa nhìn thấy dáng người quen thuộc này, từng người đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.

Người từng là huyền thoại một thời này đã biến mất hàng trăm năm.

Không ai biết được là hắn đi đâu, nhưng mà ở Hoàng Thành Thiên Ưng vẫn để lại truyền thuyết của hắn.

Nhất là vào lúc Tuần sát sứ mới đến chuẩn bị giết người, sự xuất hiện của Diệp Viễn càng thêm khích lệ lòng người.


Mấy trăm năm cũng không dài, đối với cường giả Thần Đạo mà nói, chẳng qua cũng chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK