Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ai nha, Đỗ Minh Lượng, ngươi tới cũng đủ sớm đấy!”

Rạng sáng ngày thứ hai, Mục Đông đến chợ Thiên Lạc đã phát hiện Đỗ Minh Lượng xếp hàng đầu tiên.

Hắn nhìn về mấy võ giả phía sau Đỗ Minh Lượng kia phất tay một cái, sau đó trực tiếp chen ngang.

Không một người nào dám nói gì!

Có thực lực Thần Quân tầng sau ngăn ở đó, cộng thêm thế lực phía sau hắn, ai bàn luận cái gì, đây không phải là tự tìm chết sao?

Quy tắc ở chỗ này, đều là người của ba thế lực lớn nói là tính!

Đỗ Minh Lượng nhìn thấy Mục Đông, thản nhiên nói: “Không phải ngươi cũng tới sớm sao? Ta đoán, Lưu Hàn cũng sắp đến rồi? Dù sao cũng là thần đan Hư Linh, ai mà không động tâm?”

Mục Đông gật đầu, đột nhiên cảm thán nói: “Nếu như gặp Diệp Viễn dược sư sớm mấy vạn năm, thì thật là tốt biết bao, đây phải bớt được bao nhiêu năm khổ tu chứ!”

“Còn không phải sao! Bây giờ, thần đan cấp ba đã không có nhiều tác dụng lớn với chúng ta, thật sự là đáng tiếc!” Đang nói thì Lưu Hàn đã đến.

Võ giả xếp phía sau Đỗ Minh Lượng khóc không ra nước mắt, chỉ đành phải nhường vị trí ra đứng sau.

Có điều, đây vẫn chưa kết thúc.

Trừ ba thế lực lớn này ra, phía sau lục tục có mười mấy người tới, tất cả đều là cường giả trung kỳ Thần Quân Cảnh.

Những người này, không ngoại lệ đều là cường giả trong thế lực lớn trong thành.

Đáng thương cho người kia nửa đêm nửa hôm đã tới nơi này xếp hàng, chỉ một lúc đã bị chen đến hơn hai mươi người.

Bây giờ, cái đội ngũ này, gần như là dựa theo thế lực từ mạnh tới yếu ở trong thành để xếp.

Chủ sạp còn chưa xuất hiện, trong gian hàng rỗng tuếch, nhưng tất cả mọi người đều vô cùng trật tự, lẳng lặng chờ đợi chủ sạp đến.

Một lúc sau, Diệp Viễn và Ninh Thiên Bình chậm rãi đi vào chợ Thiên Lạc.

Nhìn thấy Diệp Viễn đến, vẻ mặt tất cả mọi người đều là thần sắc hưng phấn.

Ngày hôm qua có không ít người mua được đan dược, đương nhiên đã có một vài tin tức truyền ra.

Thần đan Hư Linh của Diệp Viễn, dược hiệu quả nhiên danh bất hư truyền, mới một đêm đã có không ít võ giả Quy Khư Cảnh đột phá.

Cho nên, mọi người càng trở nên mong đợi đan dược của Diệp Viễn.

Dù sao, so với Thần Quân Cảnh, số lượng Quy Khư Cảnh nhiều hơn một chút.

Chuẩn bị sẵn sàng, Diệp Viễn liếc mắt nhìn Đỗ Minh Lượng, thản nhiên nói: “Bắt đầu đi, ngươi muốn đan dược gì?”

Đỗ Minh Lượng vô cùng cẩn thận, cười nói: “Diệp tiểu huynh đệ, đan dược có độ khó cấp chín của ngươi, có những cái nào? Có Hạo Nhật Càn Khôn Đan không?”

Diệp Viễn gật đầu nói: “Đương nhiên là có! Có điều, linh dược của Hạo Nhật Càn Khôn Đan rất khó góp đủ, trên tay ta chỉ có hai viên.”

Đỗ Minh Lượng vừa nghe liền mừng rỡ nói: “Quá tốt rồi! Hai viên Hạo Nhật Càn Khôn Đan, ta lấy hết! Ngoài ra, ta còn muốn hai mươi viên Hạo Nguyên Đan…”

Đỗ Minh Lượng một hơi nói ra tên mấy loại thuốc, liên quan đến đủ loại cấp độ đan dược.

Các võ giả phía sau, từng người nghe được đều là vô cùng kinh hãi.

Quả nhiên là giàu có mà!

Tổng giá trị tính được, sợ là không dưới mười tỷ đi?

Nhưng mà Mục Đông và Lưu Hàn không nhìn được nữa, Mục Đông tức giận nói: “Đỗ Minh Lượng, ngươi đừng có làm khó coi như vậy! Lẽ nào, chỉ có Kiếm Tinh Minh các ngươi có tiền sao?”

Đỗ Minh Lượng cười lạnh nói: “Muốn trách thì trách các ngươi không tới sớm một chút! Đổi thành ngươi là người đầu tiên, ngươi có không bao trọn hai viên Hạo Nhật Càn Khôn Đan này không?”

Mục Đông hừ lạnh nói: “Bớt cái trò đấy đi, hôm nay ngươi nhất định phải để lại cho lão tử một viên! Nếu không, chúng ta thử đọ sức xem thế nào!”

Đỗ Minh Lượng cười lạnh nói: “Đánh thì đánh, sợ ngươi sao?”

Cục diện giương cung bạt kiếm, rất có tư thế một lời không hợp liền động thủ.

Cũng không trách bọn họ, một viên thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan, gần như có thể đại biểu cho một cường giả Thân Quân Cảnh, có thế lực nào mà không động tâm?

Lúc này, Diệp Viễn cau mày nói: “Được rồi, còn ầm ĩ nữa một cái cũng không bán!”

Thấy Diệp Viễn tức giận, ba người quả nhiên dừng lại.

Võ giả phía sau nhìn Diệp Viễn, vẻ mặt khiếp sợ.

Rốt cuộc Diệp dược sư này có lai lịch gì lại dám nói chuyện với cường giả Thần Quân tầng sáu như thế, mà bọn họ thậm chí đến cả rắm cũng không dám thả một cái!

Diệp Viễn dừng lại một lúc, nói: “Các ngươi có thể góp đủ linh dược, ta cũng có thể giúp các ngươi luyện chế, còn về lệ phí… hai tỷ là được rồi.

Mục Đông và Lưu Hàn vừa nghe thấy, không khỏi vui mừng.

Dựa vào thực lực của hai nhà góp đủ một bộ linh dược, vẫn là có thể.

Còn về Thần Nguyên Thạch, bọn họ căn bản cũng không để ý.

Ba thế lực lớn chiếm cứ vương thành Xuyên Cát nhiều năm, nội bộ vô cùng thâm hậu, hơn mười mấy tỷ đối với bọn họ mà nói, không tính là bao nhiêu cả.

Cuối cùng, Đỗ Minh Lượng kết toán, tổng cộng tiêu hao hơn mười hai tỷ Thần Nguyên Thạch.

“Diệp Viễn tiểu huynh đệ, chỗ này là mười hai tỷ một trăm triệu Thần Nguyên Thạch, ngươi kiểm lại một chút đi.” Đỗ Minh Lượng vô cùng cung kính đưa nhẫn trữ vật cho Diệp Viễn.

Mục Đông và Lưu Hàn cũng là vô cùng hào khí, mỗi người trái phải mua mười tỷ tiền đan dược.

Ninh Thiên Bình ở một bên, con mắt cũng trợn lên.

Tiền này… là gió lớn thổi tới hả?

Thì ra, ngày hôm qua chỉ là chuyện nhỏ, hôm nay mới là điểm nhấn!

Ba thế lực lớn cộng lại, cũng đã hơn ba mươi tỷ!

Mà phía sau, còn có một đống người đang chờ.

Thế lực này mặc dù không bằng ba thế lực lớn, nhưng ít nhiều đều có chút địa vị, cũng là người không thiếu tiền.

Ngày hôm nay, Ninh Thiên Bình đều đang kiểm kê Thần Nguyên Thạch, hắn có cảm giác cái đầu mình đều hơi choáng rồi.

Đây đúng thật là đếm tiền đến bong gân mà!

Lúc hết ngày, Ninh Thiên Bình tính một chút, tổng cộng vào sổ hơn một trăm mười tỷ!

Một ngày hơn một trăm mười tỷ!

Ninh Thiên Bình cảm giác tim mình sắp nhảy ra ngoài rồi, còn có thể có hành động này sao?

Có điều, đây còn chưa kết thúc.

Mấy ngày kế tiếp, tất cả nơi bán linh dược ở trong thành, đều bị ba thế lực lớn cướp đoạt.

Ba thế lực lớn này, gom đủ phân lượng bảy viên đan dược, mời Diệp Viễn xuất thủ luyện chế Hạo Nhật Càn Khôn Đan.

Không hề nghi ngờ, trong các đan dực có độ khó cấp chín, Hạo Nhật Càn Khôn đan là được hoan nghênh nhất, cũng thực dụng nhất.

Nháy mắt đã qua thời gian mười ngày, trong mười ngày này, Ninh Thiên Bình cảm nhận được thật sâu năng lực kiếm tiền cường đại của Diệp Viễn.

“Ha ha ha đại nhân, đây thật là quá điên cuồng rồi! Mười ngày, mười ngày ngắn ngủi, chúng ta lại kiếm lợi được hơn bốn trăm tỷ! Hơn bốn trăm tỷ đó!”

Lúc kiểm kê cuối cùng, Ninh Thiên Bình cao hứng đến muốn nổi điên.

Luyện chế thần đan Hư Linh, lợi nhuận quá lớn.

Chỉ lấy Hạo Nhật Càn Khôn Đan để nói, mặc dù linh dược quý hiếm, nhưng tổng cộng giá trị trái phải cũng chỉ có bảy tám trăm triệu.

Nhưng mà Diệp Viễn luyện chế nó rồi bán ra ngoài, thì lại trở thành ba tỷ!

Một viên Hạo Nhật Càn Khôn Đan, lập tức đã thu lãi được hơn hai tỷ.

Đương nhiên, Ninh Thiên Bình cũng hiểu rõ, cũng chỉ có loại yêu nghiệt như Diệp Viễn mới có thể có năng lực kiếm tiền nghịch thiên như thế.

Đổi thành người khác, cho dù là đại trưởng lão Hiên Vũ và nhị trưởng lão Nhược Hư cũng không có năng lực này!

Bởi vì bọn họ không luyện chế ra được thần phẩm Hư Linh!

Đừng nói là thần phẩm Hư Linh, cho dù là thần phẩm Tử Linh bọn họ cũng không luyện chế được.

Cho nên, giá trị của đan dược cũng không có cao như vậy.

Diệp Viễn cười nói: “Mấy ngày nay ta cũng mệt đến ngất ngây, cách buổi đấu giá còn có vài ngày. Mấy ngày nay, chúng ta đi dạo chợ Thiên Lạc một chút, thấy đồ vật gì tốt, chúng ta liền mua lại!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK