“Vì dò hỏi những tin tức này, ta đã phải bỏ ra cái giá vô cùng thảm trọng, thiếu chút nữa liên lụy đến Thánh Địa Xích Hà. Cho nên càng về sau ta càng từ bỏ ý định báo thù. Thế lực như vậy, căn bản cũng không phải chúng ta có thể trêu chọc. Vậy nên, ta mới cử hành cuộc so tài chuyển chọn chuẩn thánh tử, vì muốn lưu lại một chút hương hỏa cho Thánh Địa Xích Hà.” Đồ u khẽ thở dài nói.
Ngày thứ hai sau khi Nạp Lan Sơ rời đi, Thánh địa truyền đến một tin tức.
Số người tiến vào Xích Hà Cốc lần này từ ba tăng lên sáu người!
Ngay khi tin tức này đưa ra thì toàn trường lập tức bùng nổ.
Căn cứ theo tin tức của thánh điện, thánh tử và chuẩn thánh tử sẽ tương xứng chọn ra mỗi bên ba người để tiến nhập vào Xích Hà Cốc.
Điều này có nghĩa là chuẩn thánh tử chỉ cần lọt vào hạng trước ba của cuộc so tài tuyến chọn là có thế tiến vào Xích Hà Cốc!
Đối với những thiên tài này mà nói thì chỉ một hạn ngạch thật sự hết sức khó khăn. Trừ phi thực lực đạt đến trình độ như Diệp Viễn và Nạp Lan Sơ, còn không thì đừng nghĩ tới.
Ba cái danh ngạch, hiển nhiên là tạo cơ hội cho những thiên tài thuộc hạng hai như Hàn Phong, Ngũ Kiếm Đồng.
Vào ngày thứ mười lăm, mỗi một người trong những thiên tài này đều chiến đấu rất máu lửa, ở trên đài bán mạng công kích đối thủ cũng chính là vì muốn giành thắng lợi.
Đặc biệt là những tên thiên tài lọt vào top năm, ngoại trừ Trương Thiên Dực vẫn chưa một lần nếm mùi thất bại ra thì những người khác phần lớn là thua hai đến ba trận.
Vì vậy trận chiến giữa bọn họ rất là quan trọng.
Thật trùng hợp là, ngày tranh giải thứ mười lăm Ngũ Kiếm Đồng đã đụng phải Diệp Viễn.
Trên lôi đài, sắc mặt của Ngũ Kiếm Đồng vô cùng khó coi nhưng hắn lại chậm chạp không dám động tay.
“Này, vì sao vẫn chưa động thủ? Ta nhớ ngươi đã từng nói đừng để ta gặp phải ngươi ở trên lôi đài, nếu không sẽ khiến ta chết rất khó coi mà. Bây giờ chúng ta đụng phải nhau vì sao lại không động thủ đi?” Diệp Viễn chế nhạo nói.
Cho tới bây giờ, Ngũ Kiếm Đồng tổng cộng thua hai trận, một là bại bởi Nạp Lan Sơ, một là bại bới Trương Thiên Dực.
Chiến tích này cũng không tệ lắm, xếp hạng cũng khá cao.
Nhưng nếu trận này tiếp tục bại cho Diệp Viễn thì tình hình của hắn rất không
Ổn.
Nhưng mà, đã xem qua cuộc đại chiến giữa Diệp Viễn và Nạp Lan Sơ, Ngũ Kiếm Đồng làm sao còn dám ra tay?
Hắn cũng không muốn cho Diệp Viễn cơ hội làm nhục mình!
Ngũ Kiếm Đồng cắn răng nói: “Ta nhận thua!”
Diệp Viễn cũng không lộ ra biểu tình ngoài ý muốn, cười nói: “Lựa chọn rất sáng suốt, nếu không thì có khả năng ngươi không có biện pháp nào đứng dưới lôi đài được nữa.”
Ngũ Kiếm Đồng hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rời lôi đài.
Trận này nhận thua, tiếp theo hắn phải đổ máu cho Hàn Phong rồi.
Trừ Diệp Viễn và Trương Thiên Dực ra thì người có hy vọng tiến vào Xích Hà Cốc nhất chính là Hàn Phong và Ngũ Kiếm Đồng.
Mặc dù Hàn Phong đã lĩnh ngộ chân ý vô thượng nhưng cảnh giới hơi thấp một chút, chỉ có Vô Lượng cảnh tầng bảy.
Nếu không phải như vậy thì Ngũ Kiếm Đồng đã trực tiếp rút lui.
Trước đây Lý Tông Đào biểu hiện vô cùng chói mắt, sau đó chiến đấu lại bại trận tiên tục, trên căn bản đã rút lui khỏi cuôc chiến tranh đoat của Xích Hà Cổc.
Sau khi Nạp Lan Sơ rút lui, bây giờ tất cả tiêu điểm đều tập trung vào trên người Diệp Viễn và Trương Thiên Dực.
Tên Trương Thiên Dực này rất quỷ dị, rõ ràng chưa cảm ngộ được chân ý vô thượng nhưng thực lực lại cường đại ngoài dự đoán của mọi người. Cho đến bây giờ vẫn chưa bại một lần.
Những võ giả thiên tài đã đối chiến qua với hắn, sau khi thua trận đều cảm thấy có chút không giải thích được, thật sự không biết vì sao mà thất bại.