“ồ? Là một người thú vị thế sao. Nói cách khác, con đường mà Lạc Thừa Phong này đi chính ià thư pháp chi đạo?”
“Không sai! Nghe nói mỗi ngày có một nửa thời gian hắn dùng ở luyện chữ, mà không phải là tu luyện.”
Diệp Viễn nghe xong lại cười khoát tay một cái nói: “Luyện chữ cũng là một loại tu luyện! Thư pháp chi đạo và kiếm đạo, quyền đạo, đều là đại đạo! Tu luyện tới cực hạn, uy lực cực mạnh!”
Thư pháp chi đạo bị võ giả coi là tục đạo, tiểu đạo, chính là sở học của thư sinh trong thế tục.
Không ít võ giả tu luyện thư pháp chi đạo, lại khó có thành tựu. Thường thường tu luyện mấy năm đầu đều đạt được cực nhỏ.
Dần dà, võ giả tu luyện thư pháp chi đạo càng ngày càng ít.
Mà trên thực tế, nếu thư pháp chi đạo có thành tựu, thì thực lực mạnh hơn rất nhiều so với võ giả bình thường!
Bây giờ, mỗi trận đấu của Diệp Viễn đều được rất nhiều người chú ý. Mà hắn và Lạc Thừa Phong giao đấu, càng là tâm điểm của một vòng này!
Tràng tỷ đấu này quyết định ai có thể tiến vào tứ cường, nếu như Diệp Viễn tiếp tục “Bạo phát”, Lạc Thừa Phong sẽ bị ngăn bên ngoài cửa của đệ tử tinh anh!
Lần trước thi đấu Lạc Thừa Phong là lực lượng mới xuất hiện, một đường đi ngang quá quan trảm tướng tiến vào top ba, thậm chí đánh bại một vị cường giả nửa bước Ngưng Tinh!
Chỉ tiếc cuối cùng bại bởi một tên đệ tử tinh anh, dừng lại ở trong đệ tử hạch tâm như cũ.
Bây giờ mấy tháng đi qua, thực lực của Lạc Thừa Phong lại có bước tiến dài. Nếu không phải hắc mã Diệp Viễn này xuất hiện, Lạc Thừa Phong vô cùng có khả năng tấn thăng lên đệ tử tinh anh.
Thực lực của Diệp Viễn đến cùng có thể rung chuyển top ba hay không, đây
cũng là tiêu điếm mọi người cực kỳ chú
*
ý-
Nếu Diệp Viễn có thể lấy thực lực Linh Dịch tầng bốn rung chuyển Lạc Thừa Phong ở top ba, vậy trình độ yêu nghiệt kia cũng quá đáng sợ!
Đây là lần đầu tiên Diệp Viễn nhìn thấy Lạc Thừa Phong, khác với cái tên nghe vô cùng bá khí, người thật lại lộ ra cực kỳ nho nhã.
Lạc Thừa Phong đầu đội mũ, thân mặc một bộ trường bào màu xanh, nhìn qua giống như là một nho sinh đi thi, chứ không phải một võ giả Linh Dịch tầng chín đỉnh phong.
Thấy đến loại khí chất này, không khỏi liên quan đến hắn ngày đêm khổ luyện thư pháp. Nhưng nếu có người vì vậy mà coi thường thực lực của hắn thì mười phần sai lầm.
Lạc Thừa Phong nhìn thấy Diệp Viễn, chậm rãi lấy Phán Quan Bút ra.
Hai mắt Diệp Viễn ngưng lại, nói: “Ta nghe nói bình thường Lạc sư huynh không tùy tiện xuất ra binh khí, đây là vì sao?”
Lạc Thừa Phong thản nhiên trả lời: “Ta xem qua Diệp sư đệ giao đấu, ngươi rất mạnh!”
Ngụ ý, Diệp Viễn đã mạnh đến mức hắn không thế không xuất ra binh khí!
“Thì ra là thế, vậy sư đệ liền lãnh giáo một chút thư pháp chi đạo của Lạc sư huynh, mời!”
Lạc Thừa Phong gật gật đầu, cũng không nói thêm lời dư thừa nào, tay đưa Phán Quan Bút chấm một cái.
Một đạo kình khí vô cùng mạnh mẽ phá không mà ra, cuốn về phía Diệp Viễn!
Một chiêu này thế lớn lực mạnh, đạo kình khí vô hình kia, càng là muốn vạch phá không gian!
“Lạc sư huynh vừa đánh ra chiêu Lực Thấu Chỉ Bối! Vừa lên đã đánh ra sát chiêu rồi!”
“Lấy thiên địa làm trang giấy, lực phá thiên quân! Một chiêu này của Lạc sư huynh, mạnh hơn rất nhiều so với lần thi đấu trước!”
“Đúng vậy! Lạc sư huynh tu luyện chính là thư pháp chi đạo, không biết Diệp Viễn hắn sẽ ứng đối như thế nào đây?”
Diệp Viễn nhìn xem một chiêu Lực Thấu Chỉ Bối này, lại cười. Chỉ thấy hắn cầm kiếm mà đứng, cũng chấm ra một điểm trên không trung!
Một đạo kình khí lao vùn vụt mà ra, đụng với kình khí của Lạc Thừa Phong đến cùng một chỗ!
Rõ ràng, kình khí của Lạc Thừa Phong càng mạnh hơn một bậc, sau khi phá tan kình khí của Diệp Viễn tiếp tục công về phía hắn.