Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này nhìn Diệp Viễn như một huyết nhân, toàn thân tóe máu khắp nơi, nhìn rất đáng sợ.

Nếu không nhờ Bá Long Tái Sinh Bí Quyết thì không biết hắn đã chết bao nhiêu lần rồi.

Sắc mặt Tiểu Hỏa thay đổi liên tục, nước mắt rưng rưng tràn khỏi khóe mi, cả người không khống chế được run rẩy.

Hắn biết, Diệp Viễn đã hấp hối rồi, sợ là không thể sống bao lâu nữa.

“Đại… đại nhân, ngài đừng xảy ra chuyện gì mà! Ngài… ngài mau tỉnh lại đi!”

Mạnh Quảng ở bên cạnh chân tay luống cuống, trong lòng tràn ngập lo lắng.

Hắn cảm thấy Diệp Viễn không giống như những người bình thường khác, nếu vừa rồi đổi thành người khác chỉ sợ đã sớm bỏ hắn lại.

Nhưng mà trước khi Diệp Viễn rời đi cũng không quên mang theo hắn.

Hắn ở trong lòng Diệp Viễn chính là một tiểu nhân vật không có phân lượng.

Nhưng mà Diệp Viễn lại không hề chần chờ mang theo hắn.

Tại thời điểm này, hắn đối với Diệp Viễn chính là một cái trói buộc không thể bàn cãi.

Cho nên lúc này trong lòng Mạnh Quảng cảm động đến mức không cách nào miêu tả được.

Nhưng mà hiện tại, nhìn thấy cả người Diệp Viễn thảm thiết không thôi, hiển nhiên đã cận kề tử môn quan rồi.

Ngay lúc mà Tiểu Hỏa và Mạnh Quảng tuyệt vọng buông xuôi thì kỳ tích xảy ra!

Miệng vết thương vỡ toác trên người Diệp Viễn đang dần dần khôi phục lại bình thường!

Vốn là một Diệp Viễn hấp hối sắp chết lại lần nữa bừng bừng sức sống.

Tuy rằng quá trình diễn ra có chút chậm chạp nhưng quả thật đang được khôi phục.

Long Hổ Tạo Hóa Đan, dược lực quả thực bá đạo, nhưng tốc độ tự chữa trị của cơ thể Diệp Viễn dường như vượt qua tốc độ bị phá hủy rồi.

Dưới sự bảo hộ của Bá Long Tái Sinh Quyết, cơ thể Diệp Viễn điên cuồng hấp thu dược lực của Long Hổ Tạo Hóa Đan.

Thân thể hắn cũng nhanh chóng đột phá!

Diệp Viễn thức tỉnh Long Hồn phản tổ lần nữa, trực tiếp lĩnh ngộ Bá Long Tái Sinh Bí Quyết của thần đạo.

Giống như nam tử kia từng nói, hắn không cần phải cảm ngộ, cứ trực tiếp lĩnh ngộ là được.

Điều đáng tiếc chính là, lần này hắn chỉ có thể thức tỉnh tầng thứ nhất của Bá Long Tái Sinh Quyết.

Pháp quyết thần đạo Bá Long Tái Sinh Quyết được chia làm chín tầng, nếu Diệp Viễn muốn tu luyện các công pháp cao hơn thì cần phải có cơ duyên thức tỉnh.

Hơn nữa, nếu muốn phát huy uy lực thật sự của Bá Long Tái Sinh Quyết thì cần phải đạt được cấp bậc thân thể tương đương.

Dựa vào thân thể hiện tại của Diệp Viễn, mặc dù có thể lĩnh ngộ tầng thứ nhất của Bá Long Tái Sinh Quyết nhưng nếu cùng thi triển với cường giả thần đạo thì vẫn có bất đồng rất lớn.

Nếu không thể trải qua huyền khí quán thể thì dù có đạt được thần đạo cũng chẳng thể nào chạm đến cảnh giới đại viên mãn.

Sức mạnh thật sự của thần đạo không phải là thứ mà một võ giả Đạo Huyền Cảnh có thể tưởng tượng được.

Đương nhiên, cho dù như vậy thì với sự trợ giúp của pháp tắc thần đạo, tốc độ chữa trị của Diệp Viễn vẫn tăng lên cả chục lần!

Lần đầu tiên Long Hồn phản tổ thức tỉnh, bình thường đều thức tỉnh vào lúc đột phá Thần Cảnh, lần thức tỉnh này lại là do Bá Long Tái Sinh Quyết tác động đến.

Cho nên, truyền thừa hắn nhận được ít đến đáng thương.

Nói đi cũng phải nói lại, lần thức tỉnh này cũng không đến mức bỏ phế như vậy.

Bởi vì ngoại trừ Bá Long Tái Sinh Quyết, hắn còn nắm giữ được một võ kỹ khác của Long tộc!

Dưới dược lực của Long Hổ Tạo Hóa Đan, Diệp Viễn nhanh chóng đột phá đến cấp chín đỉnh phong!

Nhưng như vậy còn chưa dừng lại, đẳng cấp đạo lý của Long Hổ Tạo Hóa Đan quá bá đạo.

Thân thể Diệp Viễn một đường thẳng tiến đạt được cảnh giới cấp chín đại viên mãn!

Theo sự tăng tiến của cảnh giới, cộng thêm năng lực khôi phục của Bá Long Tái Sinh Quyết, dược lực của Long Hổ Tạo Hóa Đan cuối cùng cũng không thể tạo thành bất cứ tổn thương nào cho Diệp Viễn nữa.

Dung mạo của hắn dần dần khôi phục lại ban đầu.

Tiểu Hỏa thấy cảnh này thì quá đỗi vui mừng.

“Tiểu Hỏa, làm tốt lắm!” Diệp Viễn bỗng mở miệng nói.

“Vâng, đại ca!” Tiểu Hỏa hưng phấn đáp.

Vượt qua một cửa ải khó khăn này, sau này sẽ không vướng phải chướng ngại nào nữa.

Hai ngày sau, thân thể Diệp Viễn cuối cùng cũng hoàn toàn đột phá cấp chín đại viên mãn!

Đến lúc này, thân thể và tâm cảnh của Diệp Viễn đều đạt đến đại viên mãn, chỉ còn thiếu cảnh giới nguyên lực.

Chỉ cần cảnh giới nguyên lực đạt đến đỉnh Thần Vương là hắn liền có tư cách đột phá lên Thần Cảnh!

Về phần Hư Huyền Cảnh, Diệp Viễn không cần thiết phải trải qua nữa.

Huống hồ, sự thông hiểu về ý cảnh của hắn đã sớm bỏ xa cường giả Hư Huyền không biết bao nhiêu lần.

“Tiểu Hỏa, dùng toàn lực, luyện!” Diệp Viễn ra lệnh.

Tiểu Hỏa hít sâu một hơi, nháy mắt thúc dục Tịnh Đàn Thánh Hỏa đến mức cao nhất, bắt đầu luyện hóa Ma Hoa!

“A…”

Sắc mặt Diệp Viễn nháy mắt chuyển thành đỏ, cái loại thống khổ khi bị đốt cháy lan ra khắp toàn thân hắn, khiến hắn túa mồ hôi.

Tiểu Hỏa hiện giờ đã lĩnh ngộ được pháp tắc đạo Thần, cho dù là Diệp Viễn đạt đến cảnh giới đại viên mãn cũng khó mà ngăn cản được uy lực của Tịnh Đàn Thánh Hỏa.

Diệp Viễn vận khởi Bá Long Tái Sinh Quyết, điên cuồng chữa trị thương thế của lục phủ ngũ tạng.

Tuy rằng Ma Hoa lợi hại nhưng đối mặt với Tịnh Đàn Thánh Hỏa toàn lực luyện hóa rốt cuộc cũng phải đầu hàng.

Chẳng qua, thứ đáng sợ nhất không phải là Ma Hoa mà là rễ cây đã ăn sâu vào nội tạng.

Đối với Diệp Viễn mà nói, lúc này chính là khoét thịt chữa thương!

Hắn dẫn đường cho Tịnh Đàn Thánh Hỏa, không ngừng đốt cháy lục phủ ngũ tạng của chính mình, nhổ bỏ hoàn toàn cái rễ ương ngạnh kia.

Phần thống khổ này đủ bức điên một võ giả bình thường đến mức tự sát!

Nhìn thấy Diệp Viễn không có việc gì, cuối cùng Mạnh Quảng cũng thở phào một hơi.

Nhưng mà bây giờ, tâm tình hắn lại không khỏi nhấc lên.

Hắn đoán được một ít manh mối, hắn biết Diệp Viễn đang nhổ Ma Hoa ra.

Nhìn Diệp Viễn ở bên kia đầu đầy mồ hôi, hắn đoán được lúc này Diệp Viễn phải chịu bao nhiêu đau khổ đáng sợ.

Nhưng mà Diệp Viễn mày cũng không nhíu một cái!

Phần kiên nhẫn này, ý chí kiên định này làm cho Mạnh Quảng cực kỳ xúc động.

Hắn âm thầm thở dài, thầm nghĩ thành tựu có được đến giờ của Diệp Viễn chẳng phải chuyện ngẫu nhiên.

Mọi người chỉ nhìn đến việc Diệp Viễn dùng tốc độ của sao băng mà quật khởi, lại chẳng biết hắn phải trả giá thế nào ở sau lưng, đều là những cố gắng mà người bình thường khó có thể tưởng tượng.

Đây mới là cường giả chân chính!

Rốt cuộc Diệp Viễn cũng phun ra một ngụm trọc khí!

Cả người Mạnh Quảng chấn động, tán thưởng từ đáy lòng: “Đại nhân quả thật là người phi phàm!”

Đã nhiều ngày trôi qua, đổi lại là người khác đã chết không dưới mười lần.

Nhưng mà Diệp Viễn chỉ dựa vào ý chí của bản thân mà kiên cường vượt qua.

Điều này khiến hắn không thể không bội phục.

Diệp Viễn chậm rãi đứng dậy, cười nói: “Nhịn không được thì ta phải chết. Giữa sống và chết nên chọn cái nào không cần phải nghĩ đúng không?”

Mạnh Quảng cười khổ đáp: “Nói thì đơn giản nhưng dựa vào tình huống lúc đó của đại nhân, chỉ sợ mười người thì hết mười người chọn cái chết rồi?”

Dù sao, sống không bằng chết lại càng đáng sợ hơn là thật sự chết đi.

Diệp Viễn cười cười, không nói thêm gì nữa.

Tiểu Hỏa thân thiết hỏi han: “Đại ca, thế nào rồi?”

Diệp Viễn cười nói: “Ha hả, chưa bao giờ cảm thấy tốt như bây giờ!”

Cặp mắt Tiểu Hỏa sáng ngời, tựa hồ trong câu nói của Diệp Viễn có hàm ý khác.

“Đại ca, hiện tại chúng ta…” Tiểu Hỏa thăm dò.

Diệp Viễn cười ha ha nói: “Báo thù chẳng bao giờ là muộn! Lão yêu bà kia khiến bản thiếu ăn thiệt một cú lớn như vậy, không dạy dỗ một chút lại để bà ta nghĩ bản thiếu dễ bắt nạt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK