“Thần phẩm Hư Linh!” Miệng Diệp Viễn nhàn nhạt phun ra bốn chữ.
Triệu Kiếm nghe vậy, cười to nói: “Tiểu tử, ta thấy ngươi không phải bán đan dược kiềm lời, ngươi là tới giả danh lừa bịp đúng không? Thần phẩm Hư Linh, nói mạnh miệng như thế không sợ cắn phải đầu lưỡi sao! Bên trong vương thành Xuyên Cát này còn chưa có Luyện Dược Sư nào dám nói khoác như thế, có thể luyện chế ra đan dược thần phẩm Hư Linh, ngươi là cái thá gì?”
Tô Đình lại không có ương ngạnh như Triệu Kiếm, nhưng nàng cũng căn bản không tin Diệp Viễn.
Trong lòng nàng, đã định nghĩa Diệp Viễn thành kẻ lừa đảo.
“Thôi đi, đại sư huynh, chúng ta đi thôi.” Tô Đình nói.
Triệu Kiếm lại nói: “Tiểu sư muội, loại lừa đảo này ở chợ Thiên Lạc, mặc dù đây là quầy hàng mạt đẳng, nhưng ta cũng không thể đập bảng hiệu của hắn! Để ta vạch trần tên lừa gạt này rồi để cho sư thúc đuổi tiểu tử này ra khỏi chợ Thiên Lạc!”
Tô Đình ngẫm lại, cảm thấy Triệu Kiếm nói có đạo lý, thế là yên lặng.
Giọng Triệu Kiếm rất lớn, chính là xem náo nhiệt không chê lớn chuyện.
Lúc đầu bên này vô cùng hẻo lánh, hắn lớn giọng đã dẫn tới không ít võ giả.
Nơi hẻo lánh nhỏ này, nhất thời lại chen không ít người.
“Tiểu tử này bán thần đan Hư Linh? Ha ha, tám phần mười là kẻ lừa đảo?”
“Ta đã sống vạn năm rồi, còn chưa có nhìn thấy hình dạng thần đan Hư Linh như thế nào đâu!”
“Từ cấp một đến cấp chín đều có, hắn chỉ là một Quy Khư Cảnh, có chết cũng chỉ là một đan thần tam tinh, còn có thể luyện chế được thần đan có độ khó cấp chín?”
…
Đối với đan dược của Diệp Viễn, tất cả mọi người đều có thái độ hoài nghi.
Dù sao, thần đan Hư Linh là vật hiếm có đến mức khiến người ta giận sôi.
Triệu Kiếm nhìn về phía Diệp Viễn, cười lạnh nói: “Tiểu tử, một trăm triệu Thần Nguyên Thạch đúng không? Ta đưa, ngươi lấy một thần đan cấp ba thần phẩm Hư Linh ra cho ta xem!”
Nói là bỏ tiền, nhưng hắn căn bản không có dự định bỏ tiền ra.
Triệu Kiếm đã chắc chắn Diệp Viễn là một tên lừa gạt, sao có thể coi tiền như rác, đưa cho Diệp Viễn một trăm triệu Thần Nguyên Thạch?
Diệp Viễn sao có thể không nhìn ra tâm tư khác, thản nhiên nói: “Một tay giao tiền, một tay giao hành, ta cũng không có thời gian chơi đùa với đứa trẻ như ngươi.”
Đứa trẻ?
Triệu Kiếm sụp đổ, ngươi hình như còn không có lớn hơn ta?
“Xì!”
Dáng vẻ nghiêm trang của Diệp Viễn chọc cười Tô Đình.
Triệu Kiếm lại có chút thẹn quá hóa giận nói: “Ngươi là không lấy ra được đi? Ta biết ngươi chính là một tên lừa gạt! Hừ! Đứa trẻ? Ta là đại đệ tử của Kiếm Tinh Minh, ngươi dám giả danh lừa bịp ở trên địa bàn của Kiếm Tinh Minh chúng ta, bây giờ ta sẽ đập bảng hiệu của ngươi!”
Triệu Kiếm khiến cho những người xung quanh kinh ngạc một hồi.
Bọn họ ko ngờ được, một nam một nữ này lại có địa vị lớn như vậy.
Lần này có trò hay xem rồi!
Quả nhiên, Triệu Kiếm trực tiếp đánh ra một chưởng, đúng là muốn đập bảng hiệu của Diệp Viễn.
Ánh mắt Diệp Viễn trầm xuống, đánh ra một chưởng, đúng là ra sau mà đến trước.
“Ầm!”
Cả người Triệu Kiếm bay ra ngoài, cũng may xung quanh nhiều người, cũng không ít cường giả.
Bọn họ nể mặt Kiếm Tinh Minh, lấy chưởng lực đỡ hắn, nên mới không có quá thê thảm.
Có điều, người xung quanh đều vô cùng khiếp sợ nhìn về phía Diệp Viễn.
Tu vi tiểu tử này mới có Quy Khư đại viên mãn, lại chỉ một chưởng hời hợt mà đánh bay được Triệu Kiếm, nửa bậc Thần Quân.
Thực lực này, tương đối cường hãn!
Triệu Kiếm chật vật mồi hồi, tự thấy mình mất mặt trước tiểu sư muội, giận dữ nói: “Ngươi dám động thủ với ta?”
Ánh mắt Diệp Viễn phát lạnh, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn kiểm hàng cũng không phải không được, bỏ tiền mua một viên đan dược tự nhiên sẽ biết thật giả! Nhưng mà ngươi không phân xanh đỏ đen trắng đã muốn đập bảng hiệu của ta, Kiếm Tinh Minh các người làm việc chính là như thế sao? Nói ta giả danh lừa bịp cũng không phải không được, lấy chứng cứ ra đây! Còn lớn lối ương ngạnh như vậy, lần sau không có đơn giản như thế đâu!”
Triệu Kiếm không khỏi cứng lại, bị khí tức cường đại của Diệp Viễn làm cho kinh sợ.
Nếu như là vừa rồi, đương nhiên hắn sẽ cười đối với loại uy hiếp này.
Nhưng mà bây giờ, hắn biết Diệp Viễn có thực lực này.
Vừa rồi, là hạ thủ lưu tình!
Có điều cứ lùi bước như vậy, hắn không nuốt trôi được cục tức này, cả giận nói: “Được! Ta muốn xem xem, ngươi bán linh đan diệu dược gì! Chỗ này là một trăm triệu Thần Nguyên Thạch, đưa ta một viên đan dược, ta muốn vạch trần ngươi trước mặt mọi người!”
Nói rồi, hắn ném một cái nhẫn trữ vật vào trong gian hàng.
Diệp Viễn nhận lấy nhẫn trữ vật, kiểm lại một chút Thần Nguyên Thạch, thản nhiên nói: “Ngươi muốn đan dược gì?”
Triệu Kiếm ngẫm lại, nói: “Một viên Hạo Nguyên Đan bình thường nhất!”
Hạo Nguyên Đan là đan dược võ giả Quy Khư Cảnh dùng để tu luyện, gần giống với Thần Nguyên Đan
Thần phẩm Hạo Nguyên Đan, qua một vài năm sẽ xuất hiện ở vương thành Xuyên Cát, mỗi lần đều bị xào giá đến trên trời, một lần cao nhất thậm chí còn đạt đến tám nghìn vạn Thần Nguyên Thạch!
Còn như thần phẩm Hư Linh, chưa từng xuất hiện lần nào.
Cứ như thế, nếu như Diệp Viễn thật sự lấy ra được thần phẩm Hư Linh Hạo Nguyên Đan, bán với giá một trăm triệu xem như là rất rẻ.
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Diệp Viễn, bây giờ người ta đã lấy tiền ra rồi, tóm lại ngươi cũng không thể động thủ đánh người đi?
Trước mắt bao người, Diệp Viễn lấy ra một cái nhẫn trữ vật, ném cho Triệu Kiếm, thản nhiên nói: “Hạo Nguyên Đan của ngươi.”
Trong lòng Triệu Kiếm không ngừng cười nhạt, hắn căn bản không tin Diệp Viễn có thể lấy ra thần đan Hư Linh, cho dù là Hạo Nguyên Đan bình thường nhất.
Ngươi giả vờ!
Ta xem ngươi còn giả tạo được đến bao giờ!
Hắn tự tay nhận lấy nhẫn trữ vật, thần thức thăm dò vào bên trong, trong nháy mắt một cỗ dược lực tấn công vào vào thần thức hắn.
Dược lực rất nồng đậm!
Lẽ nào… thực sự là thần phẩm Hư Linh?
Bây giờ, lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung trên người Triệu Kiếm, thần sắc biến hóa của hắn mọi người đều thấy ở trong mắt.
Trong lòng mọi người vô cùng kinh ngạc, lẽ nào thật sự là thần đan Hư Linh hay sao?
“Hừ! Coi như ngươi giả tạo còn có chút bản lĩnh, làm đúng là giống thật! Có điều… ta muốn nghiệm đan tại chỗ!” Triệu Kiếm hừ lạnh nói.
Đến bây giờ, hắn vẫn như trước, không tin Diệp Viễn lấy ra là thần phẩm Hư Linh.
Người bán đan dược giả, đương nhiên sẽ không bị vạch trần đơn giản như vậy.
Mua bán trước mặt tất cả mọi người, nếu quả thật dễ dàng phân biệt như vậy, thì sẽ bị vạch mặt tại chỗ.
Những người luyện chế giả kia cũng có trình độ không giống nhau, có vài người thực lực vẫn là rất mạnh, khiến dược lực đan dược khó phân thật giả.
Nhưng mà, nếu như nghiệm đan tại chỗ thì không giống nhau rồi.
Hiệu quả vừa nhìn là thấy ngay!
Vẻ mặt Diệp Viễn lạnh nhạt nói: “Tùy ngươi.”
Vàng thật không sợ lửa, đan dược của Diệp Viễn hắn còn có thể nghiệm ra hàng giả sao?
Hơn nữa Diệp Viễn hiểu, Triệu Kiếm làm như thế, nhất định chính là quảng cáo tốt nhất cho hắn, đương nhiên hắn sẽ không có đạo lý đi ngăn cản.
Diệp Viễn cao ngạo, không muốn thét to chuyện kiếm lợi này lên.
Nhưng mà nếu Triệu Kiếm đã chủ động hỗ trợ, hắn cũng không có đạo lý từ chối.
Bây giờ tình huống này, quả thực giống như diễn song Hoàng, phối hợp vô cùng ăn ý.
Triệu kiếm đưa nhẫn trữ vật cho Tô Đình, nói: “Tiểu sư muội, muội nghiệm đan đi!”
Tô Đình cũng là hết sức tò mò, thế là nhận lấy nhẫn trữ vật.
Triệu Kiếm đã là nửa bậc Thần Quân, cho dù luyện chế cho hắn Thông linh thần đan, thần nguyên trong cơ thể hắn cũng không thể tăng lên nửa điểm.
Bây giờ, Tô Đình là trung kỳ Quy Khư đỉnh phong, dù đây chỉ là một viên đan dược nhưng ít nhiều vẫn có chút lợi ích đối với nàng.
Có thể khiến dược lực giống thật như thế, đương nhiên đan dược này không có vấn đề lớn lắm, chỉ là về phẩm chất có chút vướng tay vướng chân.