Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên con đường võ đạo, lĩnh ngộ thiên đạo càng nhiều, càng sớm, thành tựu tương lai tự nhiên sẽ càng cao.

Ngàn vạn công pháp trong thiên hạ, đều là lý giải thiên đạo trên một phương diện khác.

« Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết » chính là một môn kiếm pháp cực kỳ cao thâm, nếu có thể lĩnh ngộ thông thấu khi ở Nguyên Khí cảnh, thành tựu tương lai của Thiên Vũ có thể sẽ còn cao hơn!

Chính là bởi vì Thiên Vũ cảm ngộ được kiếm ý trên cửu Thiên Lộ, về sau tu luyện mới có thể càng lúc càng nhanh.

Bởi vì hắn lĩnh ngộ thiên đạo xa xa cao hơn cảnh giới trước mắt của hắn, mới có thể đế tốc độ tu luyện của hắn hơn xa người thường.

Đương nhiên, loại tốc độ tu luyện này cũng không phải không có giới hạn. Theo hắn lĩnh ngộ thiên đạo về sau tốc độ sẽ dần trở nên chậm đi, giữa cảnh giới và lĩnh ngộ thiên đạo dần dần hướng tới cân bằng, tốc độ tu luyện tự nhiên cũng sẽ giảm xuống.

Đây là kết quả tất nhiên, dù là Thiên Vũ có yêu nghiệt hơn nữa cũng không được.

Cảnh giới càng cao, thiên đạo sẽ càng thâm thuý. Ngay cả những tuyệt đỉnh thiên tài kia ở Thần Vực cũng cảm thấy nhân lực có lúc cạn kiệt, huống chi là hạ giới.

Tất nhiên Diệp Viễn cũng chạy không thoát loại số mệnh, nhưng hắn lĩnh ngộ thiên đạo căn bản cũng không phải trên cùng một cấp bậc với võ giả ở Vô Biên giới, cho nên hiện tại hắn còn không cần lo lắng đến vấn đề này.

Hơn nữa sở dĩ Diệp Viễn không vội tăng cảnh giới lên, cũng là bởi vì hắn muốn một lần nữa cảm ngộ lý giải thiên đạo!

Cảnh giới của Cơ Thanh Vân hầu như đều là dùng đan dược chồng lên, lúc trước căn bản là hắn không dụng tâm đến thể ngộ thiên đạo, biết thế nào mà không biết tại sao.

Bây giờ Diệp Viễn quyết tâm bước vào võ đạo, đương nhiên sẽ không tái phạm sai lầm như vậy nữa.

Nếu không lấy cảnh giới thiên đạo của Diệp Viễn, hắn chỉ cần dùng đan dược chất đống lên, không đến mấy năm là có thể trở lại đỉnh phong.

Nhưng nếu như vậy, hắn lại trở thành cặn bã trong chiến đấu như trước.

Tốc độ tiến bộ của Diệp Viễn theo người khác đã nhanh đến không thế nào tin được, thế nhưng chính hẳn lại cảm thấy có bao nhiêu chậm!

Hiện tại Diệp Viễn đang lấy “Tốc độ như rùa bò” để đền bù cho kiếp trước không có rèn luyện.

Diệp Viễn không ngờ Tằng Dự trực tiếp nhận thua sẽ gây nên một trận bạo động lớn như vậy, sau khi chiến thắng hắn đi thẳng tới lôi đài số ba mươi mốt.

Nhàn rỗi đến nhàm chán, hắn và hai cô cháu Nam Phong Nhược Tinh cùng đi xem Long Đường tranh tài.

Lúc này, Long Đường đang cùng đối phương kịch chiến say sưa trên lôi đài!

Đối thủ của Long Đường là Lưu Phương số ba mươi mốt, võ giả Linh Dịch tầng bảy!

Trong số đệ tử hạch tâm của tông môn, võ giả có thực lực như thế, theo lý thuyết hẳn là nghiền ép người mới như Long Đường mới đúng.

Nhưng mà hiện tại đến xem, mặc dù hắn chiếm cứ chủ động, lại mãi vẫn không làm gì được Long Đường.

Tuy Long Đường không phải loại võ giả thiên tài kia, nhưng hắn lại là võ giá cứng cỏi mà có ngộ tính.

Mặc dù trên lỏi đài dân dân hiện ra dấu hiệu bị thua, nhưng lại cố gắng chống đỡ lấy. Lưu Phương đánh lâu không xong, cũng hơi có chút sốt ruột.

Tâm mẳt của Diệp Viễn cực kỳ cao, liếc một cái đã thấy sáng tỏ tình thê’trên lôi đài.

“Ai nha, Long sư huynh sắp không xong rồi. Đây chính là trận chiến đầu tiên từ khi huynh ấy nhập môn, nếu bại thì sẽ là đả kích rất lớn với huynh ấy mất?”

Hiển nhiên Nam Phong Chỉ Nhu cũng nhìn ra Long Đường không ổn, có chút lo lắng nói.

Diệp Viên lại cười: “Yên tâm đi, thực lực của Long Đường không phải chỉ ở đây, chắc chắn hắn còn ẩn giấu hậu chiêu gì đó.”

“Hử? Làm sao ngươi biết? Long sư huynh có cái át chủ bài gì chắc cũng sẽ không nói cho ngươi chứ? Không phải là hai người các ngươi không có giao thủ qua sao?”

“Ta đoán.” Diệp Viễn đàng hoàng nói.

“Hứ, lại là đoán! Ngay cả át chủ bài của người khác ngươi cũng có thể đoán được! Dù sao số ba mươi mốt kia cũng là Linh Dịch tầng bảy, Long sư huynh có cái át chủ bài gì thì chỉ sợ sớm đã dùng hết rồi. Chẳng lẽ bọn họ đánh tới bây giờ, ngay cả át chủ bài còn chưa có ra?”

Nam Phong Chỉ Nhu không tin nói.

Danh Sách Chương:

Sách

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK