Lý Trường Vũ cảm thấy thế giới này quá điên cuồng, Lạc Thanh Phong lại vì một tên võ giả Linh Dịch cảnh nho nhỏ mà không tiếc đối địch với Thiên Càn tông.
Mặc dù Lý Trường Vũ hắn không phải người lợi hại nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Thiên Càn tông, nhưng cũng là kẻ có tiềm lực cực lớn.
Trì Tông Đào vô cùng cưng chiều hắn, hắn mà chết rồi, Trì Tông Đào sẽ không ngừng truy cứu.
Tuy nói chiến tranh tông môn rút dây động rừng, nhưng cũng không phải là không có khả năng vì vậy mà bộc phát!
Lý Trường Vũ không khỏi nhìn lại đoàn nồng vụ kia lần nữa, trên mặt hốt nhiên hiện ra thần sắc kinh khủng!
“Lạc… Lạc tông chủ, mau nhìn xem!” Lý Trường Vũ chỉ về phía nguyên lực phong bạo hét lớn.
Trong lòng Lạc Thanh Phong nhảy lên một cái, nhìn về phía bên đó, chỉ thấy tốc độ của nguyên lực phong bạo đang yếu bớt với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Loại yếu bớt này cũng không giống như tiêu tán, mà là tụ lại về phía mắt trận.
Thoạt nhìn, trông như là bị thứ gì hút đi vào vậy.
Thần sắc Lạc Thanh Phong cứng lại, trái tim gần như muốn nhảy lên cổ họng.
Mặc kệ xuất hiện tình huống như thế nào, ít nhất nói rõ hiện tại Diệp Viễn còn sống. Nếu không nguyên lực phong bạo phải là dần dần tiêu tán, chứ không phải bị hút đi vào như thế này.
Chỉ cần Diệp Viễn không chết, chuyện gì cũng dễ nói!
Hiển nhiên một đám đệ tử u Vân tông cũng phát hiện sự biến hóa này, mặc dù có chút không rõ ràng cho lắm, nhưng ít nhất nói rõ Diệp Viễn còn sống không phải sao?
“Đã xảy ra chuyện gì? Diệp Viễn hắn còn chưa chết!”
“Thật sự là không thể tin nổi! Vậy mà hắn lại có thế chống đỡ lâu như thế trong gió lốc nguyên lực gần như thực chất hóa này. Đến cùng thì hắn đã làm cái gì?”
“Đáp án hẳn là chẳng mấy chốc sẽ được công bố! Các ngươi nhìn xem, đoàn nồng vụ kia đã bắt đầu tiêu tán rồi!”
Nguyên lực bị hấp thu với tốc độ cực nhanh, đoàn nồng vụ kia dần dần trở nên nhạt đi, mơ hồ lộ ra một bóng người.
Tất cả mọi người không chớp mắt nhìn chằm chằm vào trung tâm phong bạo, bóng người kia hiện ra càng ngày càng rõ ràng.
Tất cả bọn họ đã nhìn ra, đó chính là Diệp Viễn!
Thấy Diệp Viễn không chết, trong đám người phát ra một trận tiếng thét.
Trong bất tri bất giác, bọn hắn đã coi Diệp Viễn trở thành đồng bọn của mình, trở thành mặt mũi của u Vân tông.
Những năm này u Vân tông vẫn luôn bị ức hiếp quá đáng, điểm này mỗi một đệ tử đều cảm nhận được!
Bây giờ thật vất vả mới xuất hiện một nhân vật thiên tài như vậy, nếu cứ thế mà chết đi thì thật quá đáng tiếc.
Ngay tại vừa rồi, mỗi người bọn họ đều thấy Thiên Càn tông đến làm nhục, nhưng bọn hắn lại bất lực!
Để tay lên ngực tự hỏi, mặc kệ là ai trong bọn hắn ở vào vị trí kia của Diệp Viễn, cũng không cách nào làm được như Diệp Viễn.
Cho dù tìm đến một đệ tử Ngưng Tinh tầng bốn của u Vân tông đặt ở bên cạnh Lý Trường Vũ, bọn hắn sợ rằng kết cục sau cùng cũng là sắp thành lại bại.
Diệp Viễn đã lấy lại mặt mũi cho tất cả đám người bọn hắn!
Diệp Viễn lấy tu vi Linh Dịch cảnh làm cho Lý Trường Vũ trọng thương lui bước, còn mình lại bình yên vô sự!
Trong lòng bọn họ, Diệp Viễn đã thành anh hùng của toàn bộ U Vân tông!
“Mau nhìn xem! Diệp Viễn đang làm cái gì? Đây không phải là Linh khí của hắn sao? Số nguyên lực kia, giống như đều bị kiếm của hắn hấp thu hết!”
“Hình như đúng là như vậy! Thế nhưng… Một món Linh khí làm sao lại hấp thu nhiều nguyên lực như thế? Chờ một chút, trừ phi…
II
Hai người nhìn nhau một chút, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ chấn động, trăm miệng một lời: “Tế luyện Linh khí!”
Lý Trường Vũ cũng lộ ra vẻ chấn động, hít vào một ngụm khí lạnh nói:
“Vậy mà hắn có thể lợi dụng pháp trận tụ linh để tế luyện Linh khí! Tiểu tử này… Thật chỉ có mười mấy tuổi thôi sao?”