Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con ngươi Kiều An Sơn đột nhiên co lại, trong đầu “vù vù” nổ một cái.

Lại một cường giả Thiên Thần Cảnh! Cứ như vậy, cường giả Thiên Thần của hoàng thành Thiên Ưng chẳng phải là bằng hoàng thành Chí Ninh sao?

Kiều An Sơn gắt gao nhìn chằm chằm Lãnh Vũ trên bầu trời Võ Tháp, trong ánh mắt tràn đầy không tin.

Từ lúc nào, cường giả Thiên Thần biến thành rau cải trắng rồi?

Trong vòng một đêm, hoàng thành Thiên Ưng thế mà lại xuất hiện thêm hai cường giả Thiên Thần!

“Đây… không thể nào! Lãnh Vũ hoang phí hơn trăm nghìn năm, đã sớm qua thời kỳ đỉnh cao, sao có thể đột phá Thiên Thần Cảnh?”

“Nếu như nói một người gặp vận may, vậy thì hai người thì sao? Đây… đây cũng quá trùng hợp rồi đi?”

“Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra không?”

Bên hoàng thành Chí Ninh, từng người ai cũng chấn kinh đến há hốc mồm.

Lãnh Vũ đột phá, mang đến cho bọn họ chấn động quá mạnh.

Đối với cường giả Thần Quân Cảnh ở mười thành Lĩnh Nam mà nói, Thiên Thần Cảnh giống như rãnh trời, căn bản là không thể nào vượt qua.

Cường giả Thần Quân Cảnh ở mười thành Lĩnh Nam có bao nhiêu?

Không có ai biết! Nhưng mà, cường giả Thần Quân Cảnh của mười thành cộng lại bất quá cũng chỉ lác đác hai mươi, ba mươi người.

Dạng tỉ lệ đột phá này, dường như khiến người ta tuyệt vọng.

Cho nên, đừng nhìn đám người Lãnh Vũ, Trịnh Khởi, Ninh Thiên Bình có thiên phú cực cao, nhưng mà đến trước mặt cánh cửa Thiên Thần Cảnh vậy thì chính là tòa núi cao không thể nào trèo lên được!

Đặt ở ngày thường, mười thành Lĩnh Nam vạn năm cũng khó tìm một người đột phá Thiên Thần Cảnh.

Nhưng mà hôm nay, một lần đột phá hai người!

Ánh mắt tuần sát sứ lấp lóe không yên, trong lòng cũng là dậy lên sóng biển ngập trời.

Dựa vào ánh mắt hắn, đương nhiên có thể nhìn ra Trịnh Khởi cũng là vừa mới đột phá không lâu.

Bây giờ, hoàng thành Thiên Ưng lại có một người đột phá!

Hôm nay, đây là làm sao vậy?

Lẽ nào… đây thật sự là trùng hợp?

“Đại trưởng lão Diệp Viễn uy vũ!”

“Đại trưởng lão Diệp Viễn uy vũ!”

“Đại trưởng lão Diệp Viễn uy vũ!”

Giữa lúc tuần sát sứ và các cường giả hoàng thành Chí Ninh đang không khỏi khiếp sợ thì phía dưới truyền đến tiếng kêu hô như núi kêu biến gầm.

Trùng hợp?

Sao có thể!

Trải qua khiếp sợ ban đầu, các cường giả hoàng thành Thiên Ưng rất nhanh bừng tỉnh lại. Trịnh Khởi và Lãnh Vũ đột phá, cũng không phải chuyện tình cờ gì!

Tất cả mọi thứ đều là đại trưởng lão Diệp Viễn ban tặng!

Nếu như là lúc trước, bọn họ đương nhiên cảm thấy đây là nói vớ vẩn.

Một đan thần cấp bốn sơ cấp, sao có thể chi phối cường giả Thiên Thần Cảnh đột phá?

Đây hoàn toàn là lời nói vô căn cứ!

Mà bây giờ, sẽ không có ai hoài nghi điều này!

Mười năm này, Diệp Viễn dựa vào sức mình, sáng tạo ra vô số kỳ tích.

Rất nhiều lão bất tử đã sớm không thể đột phá, đều là sau khi uống thần đan cấp bốn của Diệp Viễn liền như cây khô gặp mùa xuân, liên tiếp đột phá.

Cho nên, bọn họ có lý do tin, kỳ tích ngày hôm này là đại trưởng lão Diệp Viễn ban tặng mà không phải chuyện gì trùng hợp.

Cả người tuần sát sứ chấn động, vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn.

Bây giờ hắn mới biết được, tiểu tử chẳng qua mới chỉ là Thần Quân tầng một lại còn là đại trưởng lão của hoàng thành Thiên Ưng!

Đây là cái khái niệm gì?

Hoặc là đầu óc Tả Thư Kiệt hỏng rồi, hoặc là tiểu tử này có chỗ cực kỳ hơn người!

Hiển nhiên, không có khả năng đầu óc Tả Thư Kiệt hỏng, vậy thì… đáp án không cần nói cũng biết.

Chỉ là hắn đào rỗng cái đầu cũng không nghĩ ra được, Diệp Viễn làm thế nào để chi phối hai đại cường giả Thiên Thần đột phá.

Hắn căn bản không nghĩ đến đan dược, một Thần Quân tầng một luyện chế Thái Thượng Ngọc Hư Đan?

Đây là đang đùa ta sao? “Ha ha ha…, Kiều An Sơn, bây giờ hoàng thành Thiên Ưng ta cũng có bốn cường giả Thiên Thần! Ta xem, ngươi lấy cái gì kiêu ngạo!” Tả Thư Kiệt cười to nói.

Ở trong mười thành Lĩnh Nam, thực lực của hoàng thành Thiên Ưng thuộc vào trình độ thấp.

Người thành chủ này là hắn vẫn luôn cụp đuôi đối nhân xử thế.

Hôm nay, cuối cùng hắn cũng có thể hãnh diện.

Trong vòng một ngày sinh ra hai đại cường giả Thiên Thần, thực lực của hoàng thành Thiên Ưng, lập tức có thể tăng đến hàng đầu.

Sắc mặt Kiều An Sơn khó coi tới cực điểm, biến hóa đột ngột này đánh cho hắn trở tay không kịp.

Nghe được tiếng hô ầm ĩ phía dưới, trong lòng hắn không ngừng chấn động mạnh.

Lẽ nào Trịnh Khởi và Lãnh Vũ đột phá, đúng là do Diệp Viễn ban tặng?

Chỉ thấy hắn hừ lạnh một tiếng, nói: “Tả Thư Kiệt, đừng vội kiêu ngạo! Kim Kiếm Hội Minh là sinh tử chiến, hai tên vừa mới đột phá Thiên Thần Cảnh, có thể thay đổi chiến cuộc sao?”

Tả Thư Kiệt căn bản không thèm để ý hắn, cười to với Diệp Viễn: “Diệp Viễn, ngươi thế mà lại thật sự làm được! Một trận chiến này, công lao của ngươi quá vĩ đại!”

Diệp Viễn cười to nói: “Vì phải vào Võ Tháp bố trí một vài thủ đoạn, nên dây dưa một chút thời gian, may là không quá muộn.”

Ánh mắt Tả Thư Kiệt có chút ngưng lại, từ trong lời nói của Diệp Viễn ngửi được một chút không bình thường. Lãnh Vũ đột phá, tại sao phải vào trong Võ Tháp?

Dường như… đã có bàn bạc!

Kiều An Sơn có chút đứng không vững, hắn khẽ cắn môi, kiên trì nói với tuần sát sứ: “Tuần sát sứ đại nhân, hạ thần thỉnh cầu lập tức bắt đầu Kim Kiếm Hội Minh!”

Tuy nói Lãnh Vũ và Trịnh Khởi đều là vừa mới đột phá Thiên Thần Cảnh, nhưng mà Thiên Thần Cảnh chính là Thiên Thần Cảnh!

Nếu như là bốn đối bốn, chuyện không nắm chắc quá lớn.

Nhưng mà, sắc mặt tuần sát sứ phát lạnh, trầm giọng nói: “Ngươi là đang dạy bản sứ làm việc như thế nào sao?”

Trong lòng Kiều An Sơn cả kinh, vội vàng nói: “Hạ thần… hạ thần không dám!”

Tuần sát sứ hừ lạnh một tiếng, nói: “Không dám thì tốt! Một khi bắt đầu đột phá, đó chính là người trong thế hệ chúng ta!

Chuyện lớn như Kim Kiếm Hội Minh sao có thể coi là trò đùa? Bây giờ, bắt đầu Kim Kiếm Hội Minh, ngươi là muốn tất cả mọi người đâm cột sống bản sứ sao? Hả?”

Kiều An Sơn toát mồ hôi lạnh, liên tục nói không dám.

Tuần sát sứ lạnh lùng nói: “Chuyện này nếu như truyền về đế đô, ngươi cảm thấy cái chức tuần sát sứ này của ta có thể có thể làm tiếp không? Hay là, ngươi muốn bản sứ thiên vị hoàng thành Chí Ninh ngươi, tàn sát toàn bộ hoàng thành Thiên Ưng?”

Kiều An Sơn đồ mồ hôi như thác, đến lau mồ hôi cũng không dám, vội vàng nói: “Hạ thần… hạ thần biết sai! Hạ thần chỉ là… chỉ là nhất thời tình thế cấp bách, không nghĩ tới lại mạo phạm đại nhân, xin đại nhân chớ trách!”

Tuần sát sứ lạnh lùng nói: “Lui ra! Chờ sau khi hắn đột phá, lập tức bắt đầu Kim Kiếm Hội Minh!”

Kiều An Sơn sao còn dám nói chuyện, chỉ đành thối lui sang một bên, ngay cả một cái rắm cũng không dám thả.

Từng giây từng phút trôi qua, linh khí cũng dần dần tiêu tan.

Nhưng mà khí thế trên người Lãnh Vũ, dần dần trở nên mạnh mẽ.

“Ha ha ha…, không ngờ được! Thật là không ngờ được, lão phu lại còn có một ngày đột phá Thiên Thần Cảnh!”

Sau khi đột phá, Lãnh Vũ cười điên cuồng, tiếng vang vọng thiên địa.

Bốn trăm năm trước, hắn còn bị vây ở trong không gian truyền thừa, căn bản là không thể nào chạy được.

Lúc đó, hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, đời này lại còn có một ngày có thể đột phá Thiên Thần Cảnh.

Đây là chuyện mấy trăm nghìn năm qua, hắn có nằm mơ cũng không dám nghĩ. Nhưng mà hôm nay, Diệp Viễn lại giúp hắn thực hiện.

Vèo!

Lãnh Vũ bước một bước, xa vạn trượng, đi thẳng tới bên Diệp Viễn.

“Ha ha ha, Thái Thượng Ngọc Hư Đan quả nhiên thần diệu! Diệp Viễn, nhân tình lão phu nợ ngươi, đời này có trả cũng không hết!” Lãnh Vũ cười lớn nói với Diệp Viễn.

Bỗng nhiên, cảm nhận được uy áp mạnh mẽ trên người tuần sát sứ, Lãnh Vũ biến sắc, khom người thi lễ nói: “Thiên Ưng Lãnh Vũ, bái kiến tuần sát sứ đại nhân!”

Tuần sát sứ khẽ gật đầu nói: “Ừm, nếu ngươi đã đột phá vậy thì Kim Kiếm Hội Minh lập tức bắt đầu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK