Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ngờ, Diệp Viễn lại cứ thế uống luôn giọt máu này, ngay lập tức nội tạng của hắn như bị thiêu đốt.

Chính lúc này, Diệp Viễn mới hiểu thế nào gọi là trong lòng như lửa đốt!

“A!”

Diệp Viễn không chịu được mà hét lên một tiếng vang vọng khắp trong không gian truyền thừa.

Bên trong hư không, người mặc đồ đen tỏ ra thờ ơ khi chứng kiến cảnh tượng này, lạnh nhạt nói: “Tên tiểu tử không biết trời cao đất dày! Còn tưởng ngươi khác với bọn họ, không ngờ cũng lại ngu ngốc như vậy! Luyện hoá tinh huyết của Chân Long, điều đáng sợ nhất không phải là nguồn năng lượng chứa bên trong, mà đáng sợ chính là ở ý chí Chân Long. Cho dù có là võ giả Thần Du Cảnh, nếu không cần thận cũng sẽ bị ý chí Chân Long huỷ diệt thần trí, trở thành cái xác biết đi! Thôi bỏ đi, ngu xuẩn như vậy có chết cũng chẳng có gì đáng tiếc.”

Diệp Viễn nghiến chặt răng, mỗi tấc thịt trong cơ thể hắn đều như đang bị thiêu đốt.

Da dẻ hắn dần dần nứt toác, trông vô cùng đáng sợ.

Lúc này Diệp Viễn vẫn đang trong tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước, tất cả mọi nỗi đau càng được hiện lên rõ ràng. Loại đau khổ này như thôi thúc người ta tự tìm lấy cái chết để giải thoát.

Tinh huyết của Chân Long quả nhiên bá đạo dị thường, lại như muốn giết sống Diệp Viễn!

Bên trong tất cả các kinh mạch của Diệp Viễn lúc này, khắp nơi đều chứa đầy nguồn năng lượng cuồng bạo, cho dù Diệp Viễn đã vận chuyển “Linh Chá cửu Dương Thần Quyết” tới cực điểm, cũng không thể nào tiêu hoá được hết nguồn năng lượng ấy.

Ngay sau đó, Diệp Viễn đã rơi vào tình huống vô cùng nguy hiểm!

Nhìn bộ dạng thê thảm của Diệp Viễn, người mặc đồ đen không kìm được mà trách mắng: “Ha ha, lãnh đủ chưa? Để cho tên tiểu tử ngông cuồng nhà ngươi biết tuy giọt tinh huyết của Chân Long này không phải tinh huyết thần thú thật sự, nhưng nguồn năng lượng chứa đựng bên trong nó, cũng không phải để một Hoá Hải Cảnh nhỏ bé như ngươi có thể chinh phục được! Đúng là tên ngu xuẩn!”

Người mặc đồ đen không ngừng lấm bấm, sau đó đột nhiên thở dài, nói: “Hầy… không dễ gì có thể đợi được một thiên tài tuyệt đỉnh, không ngờ lại chết như vậy. Tên nhóc này cũng thật là, chết thế nào không chết lại chết vì tinh huyết của Chân Long? Cũng không biết phải chờ bao lâu nữa mới có một thiên tài như vậy xuất hiện!”

Bên ngoài Hạo Thiên Tháp, đột nhiên trở nên hỗn loạn.

Một võ giả Hồn Hải cảnh chạy ngay về phía Ninh Nhất Hiền khi vừa vào bí cảnh Hạo Thiên.

“Minh chủ, chuyện lớn không hay rồi!” Võ giả kia vô cùng gấp gáp.

Ninh Nhất Hiều hơi chột dạ, nhưng vẫn trầm giọng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?’

Võ giả này là tâm phúc của hắn, người này được hắn ta cử ở lại vỏ Phương Thành trợ giúp một vị Thái Thượng trưởng lão của Thiên Võ Tông xử lý chuyện của liên minh.

Nhìn bộ dạng của hắn, e là đã xảy ra chuyện chẳng lành.

Quả nhiên, người này giọng căm phẫn nói: “Năm kẻ cầm đầu của Cuồng Phong giới lại đích thân ra tay trực tiếp tấn công chiếm đóng Vân Thiết Thành, một thành trì quan trọng phía đông nam của Bắc Vực, đồng thời cho khởi động truyền tống trận! Bây giờ võ giả của Cuồng Phong giới đã bắt đầu ồ ạt xâm lược Bắc Vực, nhất loạt tấn công chiếm giữ luôn cả ba thành trì phía đông nam! Hơn nữa…”

Tin này khiến tất cả mọi người đều biến sắc mặt.

Cuồng Phong giới đã tiến vào Nam Vực lâu như vậy, song vẫn không có động tĩnh gì, nhưng lại không ngờ rằng trong chốt lát lại ra tay tàn độc như vậy!

Đám người Ninh Nhất Hiền còn cho rằng có Rừng Sâu Vô Biên làm tấm rào chắn tự nhiên thì sẽ cản được bước tiến của võ giả Cuồng Phong giới trong thời gian ngắn.

Nào ngờ năm kẻ cầm đầu lại thẳng tay đốn hạ cây rừng, mở đường tiến công.

Rừng Sâu Vô Biên là nơi những võ giả dưới cảnh giới Thần Du cảnh khó có thể đi qua được. Chỉ có những võ giả đã là Thần Du cảnh mới có đủ khả năng tự bảo vệ mình.

Nhưng Ninh Nhất Hiền lại không ngờ rằng năm kẻ cầm đầu của bọn chúng lại ra tay đoạt truyền tống trận.

“Hơn nữa cái gì, đừng có ấp úng như thế, nói nhanh!” Ninh Nhất Hiền hỏi dồn.

Võ giả đó bi phẫn nói: “Hơn nữa sau khi Cuồng Phong giới chiến đóng ba trành trấn quan trọng đó, lại… lại hạ lệnh tàn sát toàn bộ dân chúng trong thành, cũng như giết chết võ giả của Vô Biên giới ở cả ba thành trì đó! Sợ là số người bị giết đã lên tới cả hàng vạn người!”

“Cái gì? Ngươi nói cái gì? Tàn sát toàn bộ dân chúng trong thành?”

Ninh Nhất Hiền không tin vào chính tai mình, lẽ nào những kẻ này đều điên hết rồi sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK