Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viễn sững sờ, chợt cười nói: “Vừa rồi phát sinh cái gì thế? Ta làm sao cái gì cũng không nhớ rõ? Sư tỷ, ta mệt mỏi quá, trước hết điều tức một chút, chúng ta lại cùng đi tìm Xích Hồn Thảo.”

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

II

Trạng thái của Diệp Viễn lúc này cũng không tốt, dường như nguyên lực đã hao hết rồi.

Nếu không phải trình độ nguyên lực của hắn dày đặc hơn xa cùng giai, chỉ sợ đã sớm kiệt lực mà chết rồi.

Hai người tiêu hao cũng không ít, riêng phần mình ăn vào một viên đan dược, điều tức một hồi mới khôi phục một chút khí lực.

“Sư tỷ, việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh tìm Xích Hồn Thảo đi.”

“ừm, đi thôi.”

Nói xong, hai người sóng vai xuống núi.

Trên đường đi Phong Chỉ Nhu tương đối trầm mặc, rất khác biệt so với bình thường.

“Diệp Viễn, ngươi… Ngươi đi lên thế nào? Ta… Ta không có ý gì, ta… Ta…”

vẫn là Phong Chỉ Nhu phá vỡ trầm mặc trước, nàng thực sự ức chế không nổi lòng hiếu kỳ của mình.

Chỉ là thái độ nàng tra hỏi cùng bình thường khác lạ, trông giống như một cô vợ nhỏ vậy.

Diệp Viễn biết Phong Chỉ Nhu còn đang xấu hổ, cười nhạt nói: “Ta biết sư tỷ không có ý gì, thế nhưng ta lại là có chút ngoài ý muốn, làm sao sư tỷ lại thất thu?”

Phong Chỉ Nhu gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, thẹn thùng nói: “Thật ra là ta… Ta cho là ngươi không có cùng lên đến, cho nên…”

Diệp Viễn nghe Phong Chỉ Nhu nói như thế, mới bừng tỉnh đại ngộ, thì ra nàng bởi vì lo lắng cho mình, mới có thể náo loạn làm ra sơ xuất.

Lúc trước hắn cũng kỳ quái, lấy nội tình của Phong Chỉ Nhu, không thể nào xảy ra loại sai lầm này mới đúng.

Trong lòng Diệp Viễn có chút cảm động, chút ác cảm với Phong Chỉ Nhu trước kia, lúc này cũng tiêu tán không còn bao nhiêu.

“Ha ha, thì ra sư tỷ cho là ta rơi xuống rồi, sư tỷ cũng quá xem thường ta đấy.”

“Không có… Ta không có ý gì, chỉ là… Chỉ là…”

“Ha, sư tỷ cũng không nghĩ một chút, sư phụ của ta lợi hại như vậy, làm sao có thế không lưu lại cho ta một cái võ kỹ thân pháp lợi hại chứ? Khi đối chiến cùng với Lâm Thiên Thành, thì ta đã cảm thấy «Thuấn Thiểm » không đủ dùng rồi. về sau đột phá Nguyên Khí tầng chín, nguyên lực miễn cưỡng đã có thể tu luyện công pháp cấp hai, ta tất nhiên muốn bổ sung cho nhược điếm này.” Diệp Viễn giải thích nói.

Phong Chỉ Nhu bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là như vậy! Ta chưa từng thấy qua ngươi dùng võ kỹ thân pháp nào khác, cho nên…”

“ừm, ta đã hiểu, đa tạ sư tỷ!”

Câu cảm tạ này, là Diệp Viễn xuất phát từ đáy lòng.

Mặc dù sai lầm của Phong Chỉ Nhu mang đến không ít phiền phức, thậm chí suýt chút nữa muốn mạng của hắn, nhưng nguyên nhân gây ra cũng là bởi vì lo lắng cho hắn.

Thật ra Diệp Viễn mới tu luyện võ kỹ thân pháp cũng không phải là võ kỹ thân pháp cấp hai, các loại võ kỹ thân pháp cấp thấp như vậy, Diệp Viễn thật đúng là không có.

Có điều nguyên lực miễn cưỡng có thể đạt tới trình độ tu luyện võ kỹ cấp hai, tất nhiên Diệp Viễn muốn bổ sung nhược điểm thân pháp của mình.

Hắn tu luyện võ kỹ thân pháp tên là « Linh Hư Phá Không », môn võ kỹ thân pháp này cũng không có cấp bậc cụ thể, bởi vì nó có thể tu luyện tới cả cảnh giới sau này.

Linh Dịch cảnh có thể tu luyện « Linh Hư Phá Không »tầng thứ nhất, trình độ dày đặc của nguyên lực của Diệp Viễn đã không thua nửa bước Linh Dịch cảnh, miễn miễn cưỡng cưỡng đủ lên đến ngưỡng cửa này.

Công pháp mà Diệp Viễn ngàn chọn vạn tuyển, mặc dù chỉ là tầng thứ nhất, uy lực cũng là cực kỳ cường đại.

Mặc dù chỉ là vừa mới nhập môn, nhưng để Diệp Viễn đuổi theo Phong Chỉ Nhu lại không phải vấn đề.

Thật ra vừa rồi từ đầu đến cuối Diệp Viễn cách Phong Chỉ Nhu duy trì đúng một bước chân, không nhanh cũng không chậm, cho nên Phong Chỉ Nhu mới không có phát giác được sự tồn tại của hắn.

Chỉ là Diệp Viễn không nghĩ tới, bởi vậy mà Phong Chỉ Nhu sinh ra hiểu lầm, suýt chút nữa thất thủ roi xuống vách núi.

Hai người xa xa tránh đi cái son động kia, tìm kiếm bóng dáng của Xích Hồn Thảo từ trên xuống dưới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK