Lam Báo vừa chết, căng thẳng trong đâu Diệp Viễn cũng triệt để thả lỏng xuống.
Chỉ thấy chân hắn mềm nhũn đến đứng cũng không vững.
Chạy như điên mấy ngày nay đã khiến cả thể xác và tinh thần Diệp Viễn đều mệt mỏi, lúc này hắn đã không chống đỡ nổi nữa.
Thân hình Lam Phong đột nhiên xuất hiện thấy tình trạng của Diệp Viễn thì thất kinh, vội vàng đỡ lấy hắn.
Bị gieo Nô Ấn, tất cả mọi ngôn ngữ hành động của Lam Phong đều sẽ lấy Diệp Viễn làm trung tâm, không còn nhân cách riêng của hắn nữa.
Thấy vết thương chồng chất trên người Diệp Viễn, Lam Phong cảm thấy lo lắng từ tận đáy lòng.
“Chủ nhân, người không sao chứ?”
Diệp Viễn lắc đầu, hữu khí vô lực nói: “Đưa ta ra ngoài.”
Lam Phong gật gật đầu, cõng Diệp Viễn đi đến khu vực cương phong cấp bốn.
Hai ngày sau, ở một nơi nào đó trong khu vực cương phong cấp bốn, nguyên lực phong bạo phóng lên cao, ngăn cách cương phong lẫm liệt lạnh thấu xương kia ở ngoài.
Khoảng nửa canh giờ sau, nguyên lực phong bạo tiêu tan, xuất hiện một thiếu niên áo trắng mắt lộ tinh quang khí thế bừng bừng.
Thiếu niên áo trắng này chính là Diệp Viễn!
Mấy ngày chạy trốn với hắn mà nói tuy gian khổ vô cùng nhưng cũng thu được một món tài phú quý giá.
Hành trình chạy trốn bảy ngày sáu đêm không chỉ khiến hẳn lĩnh ngộ được chân ý Phong Chi Lưu Động mà còn khiến cảnh giới của hắn trong lúc bất tri bất giác đạt đến Ngưng Tinh tầng một đỉnh phong.
Cho nên sau khi dưỡng thương xong, Diệp Viễn lựa chọn trực tiếp đột phá!
Diệp Viễn vừa đột phá lên Ngưng Tinh tầng hai, tinh thần khí lực thần sắc đều đạt đến trạng thái toàn thịnh, những chán chường mệt mỏi trước đó đều bị quét sạch sành sanh.
Thân thể vốn bị cương phong cắt đầy vết thương chồng chất hiện giờ đã hoàn toàn hồi phục.
Những vết thương đó đều là ngoài da, đối với một đan đế như Diệp Viễn mà nói, phục hồi cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Những vết thương trên mặt hắn lúc này cũng đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu.
Có điều vì chịu hao tổn quá dữ dội mà Ngưng Hương Hoàn và Tật Hành Đan của Diệp Viễn đã tiêu hao gần hết.
Ngưng Hương Hoàn là đan dược hồi phục nguyên lực cấp ba, thần diệu vô biên, mạnh hơn rất nhiều so với Hồi Khí Đan cấp ba thông thường.
Trước đó nếu không có Ngưng Hương Hoàn hồi phục nguyên lực, Diệp Viễn sớm đã bị Lam Báo đuổi kịp rồi.
Cũng là dựa vào hai loại đan dược Ngưng Hương Hoàn và Tật Hành Đan nghịch thiên này mà Diệp Viễn mới dám chơi trò đuổi bắt lớn như thế với Lam Báo, rồi giành phần thắng cuối cùng.
“Không ngờ phong ý cảnh và hỏa ý cảnh kết hợp với nhau lại có lực công kích cường đại như vậy, nhưng đáng tiếc hỏa ý cảnh ta mới chỉ lĩnh ngộ được Truyền Dẫn Chân Ý, nếu lĩnh ngộ được Chước Nhiệt Chân Ý thì có lẽ uy lực có thể mạnh hơn một tầng! Quả nhiên, hiệu quả dung hợp chân ý cường đại hơn rất nhiều!” Diệp Viễn thầm nghĩ.
Lúc trước khi quyết đấu với Lam Báo, Diệp Viễn đột nhiên nảy ra ý nghĩ ra gia tăng phong ý cảnh vào trong Liệt Diễm Hóa Long, không ngờ lại nhận được hiệu quả bất ngờ đến vậy.
Đây chính là đạo lý cái gọi là mượn gió thổi lửa, phong trợ hỏa uy.
Trong chớp mắt lực công kích của Phong Hỏa Liệt Diễm Hóa Long còn mạnh hơn cả Thiên Lưu Phi Hoa.
Thiên Lưu Phi Hoa công thủ đầy đủ, thuộc thể loại động dao giết người. Hơn nữa Thiên Lưu Phi Hoa có thể dùng hình thức khác nhau để tấn công, cực khó phòng thủ.
So sánh một chút, Phong Hỏa Liệt Diễm Hóa Long chỉ là một loại võ kỹ tấn công đơn thuần.
Chỉ cần Diệp Viễn hoàn thành thi pháp, lực công kích trong chớp mắt cực kỳ mạnh, điểm này có thể nhìn ra từ kết cục của Lam Báo.
“Xem ra… con đường cảm ngộ ý cảnh, vẫn là gánh nặng đường xa!” Diệp Viễn cảm thán nói.
Muốn trở thành nhân vật đứng đầu Thần Vực, cảm ngộ ý cảnh là con đường nhất định phải đi.
Diệp Viễn cũng biết, thập đại Thần Vương ai ai cũng là cường giả cảm ngộ được ít nhất ba loại chân ý vô thượng.