Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đừng thấy Đàm Tứ bị Diệp Viễn đánh đến không ngóc đầu lên được mà lầm, thực lực của hắn chiến đấu ở tầng thứ nhất cũng là hạc trong bầy gà.

Hắn lên đài và chọn ra tám đối thủ, nhưng cuối cùng cũng không có ai dám khiêu chiến hắn.

Đàm Tứ ra tay vẫn tàn nhẫn như cũ, đối thủ hơi yếu một chút đều bị hắn hạ gục.

Xét trường hợp mà nói thì Đàm Tứ không làm chấn động người khác bằng Diệp Viễn.

Nhưng chỉ một ngày đã xuất hiện hai cao thủ vẫn làm náo động không nhỏ.

Chỉ là chuyện này không liên quan gì đến Diệp Viễn, rời khỏi đấu trường võ, Diệp Viễn đi dạo Tu La Tràng một vòng.

Tu La Tràng rất lớn, đấu trường võ chỉ là một bộ phận nhỏ trong đó mà thôi.

Diệp Viễn cảm thấy rất hứng thú với cửa hàng Tu La mà người trung niên mặc áo bào màu tro nói đến. Sau khi hỏi thăm xong, Diệp Viễn và Đàm Tứ đi vào một cửa hàng Tu La thông qua một truyền tống trận.

"Xin chào quý khách, xin hỏi ngài cần gì?" Một nữ tử xinh đẹp đi lên, lễ phép chào hỏi.

"Ừm, chúng ta chỉ tùy tiện xem một chút thôi."

Tuy thái độ của nữ tử không thể bắt bẻ, nhưng sự khinh thường trong mắt lại không giấu đi được.

Ở một nơi như Tu La Tràng thì sự phân biệt đối xử rất bình thường.

Vừa thấy Diệp Viễn và Đàm Tứ nàng đã biết là người mới, mà người mới thì cơ hội có được điểm Sát Lục là rất nhỏ.

Những người mới đến giống như bọn Diệp Viễn đều nghe thanh danh cửa hàng Tu La mà sẽ đến tham quan một phen.

Những người này thường đến nơi này đi một vòng, nhìn đồ vật trong cửa hàng đều thèm muốn không thôi. Nhưng không có điểm Sát Lục thì bọn họ cũng chỉ có thể nhìn mà thôi.

Đừng nói là người mới ở tầng thứ nhất, mà điểm Sát Lục của nhóm cường giả ở tầng thứ hai, tầng thứ ba cũng cực kỳ hiếm thấy.

Trong mắt nữ tử này, Diệp Viễn và Đàm Tứ thuộc về loại người mới này.

"Xin mời quý khách, cửa hàng Tu La chúng tôi chia làm khu nguyên tinh và khu tích điểm, đồ vật ở khu nguyên tinh chỉ cần dùng nguyên tinh là có thể mua được và tất nhiên cũng có thể dùng điểm để mua. Nhưng đồ vật ở khu tích điểm chỉ có điểm Sát Lục mới có thể mua được." Nữ tử xinh đẹp giới thiệu nói.

"À? Nói như vậy, đồ vật ở khu tích điểm hẳn là thứ tốt?" Diệp Viễn vừa nghe đã cảm thấy hứng thú.

Nữ tử mỉm cười nói: "Chuyện này tiểu nữ tử rất khó nói, vị đại nhân này xem qua sẽ biết."

Thật là một tên nhóc không biết trời cao đất dày, điểm Sát Lục là thứ vô cùng hiếm thấy, huống chi ngươi chỉ là một người mới, võ giả ở nhiều năm trong Tu La Tràng cũng chưa chắc có được.

Tuy nữ tử này đang cười, nhưng cười rất giả tạo.

Đương nhiên là Diệp Viễn biết nữ tử này đang nghĩ gì nhưng cũng không để bụng. Chấp nhặt với một tiểu nhân vật như vậy không đáng chút nào.

Dưới sự dẫn dắt của nữ tử, Diệp Viễn và Đàm Tứ đi vào khu tích điểm.

Tùy tiện nhìn lướt qua, Diệp Viễn có chút kinh ngạc. Khu tích điểm này đúng là có không ít thứ tốt.

Địa La Tinh, Thiên Phủ Hoa, Dạ Lan Linh Ngữ…

Những linh dược này hầu như rất khó thấy ở thế giới bên ngoài, không ngờ đều có ở khu tích điểm. Nhưng khi Diệp Viễn vừa thấy giá cả linh dược thì ngây người.

Những linh dược cực kỳ hiếm thấy này vậy mà giá cả chỉ có ba đến mười điểm Sát Lục.

Diệp Viễn cũng đã hiểu rõ giá trị của điểm Sát Lục, đúng là hai mươi điểm Sát Lục quả thật không ít.

Những linh dược này mà đặt ở thế giới bên ngoài đều bắt đầu đấu giá từ năm trăm triệu địa nguyên tinh, hơn nữa cho dù ra giá cũng không có người bán.

Như vậy tính ra thì hai mươi điểm Sát Lục ít nhất sẽ trị giá mấy tỷ địa nguyên tinh. Hơn nữa những linh dược này không phải địa nguyên tinh là có thể mua được, chỉ có điểm Sát Lục mới có thể mua!

Khu tích điểm này còn có một ít đan dược thành phẩm, giá cả lại đắt đến thái quá.

Nhìn bộ dáng bình phẩm lung tung của Diệp Viễn, trong lòng nữ tử lại càng khinh thường.

Xem mà không mua thì làm được cái gì!

Hai người nhóm Diệp Viễn xem qua một lượt, đột nhiên ngừng lại, cầm lấy một khối khoáng thạch màu vàng sẫm.

"Thật không ngờ cửa hàng Tu La này lại có Thương Viêm Địa Dương Kim!" Diệp Viễn vui vẻ nói.

Thương Viêm Địa Dương Kim này là khoáng thạch cực kỳ hiếm thấy, có thể dùng làm nguyên liệu để luyện Thánh Khí. Nhưng với Diệp Viễn mà nói, công dụng lớn nhất của Thương Viêm Địa Dương Kim là làm Nguyên Từ Linh Mộc tiến hóa!

Những năm gần đây, Diệp Viễn vẫn luôn dụng tâm bồi dưỡng Nguyên Từ Linh Mộc, nhưng tốc độ vẫn còn quá chậm, trước mắt chỉ mới vừa đột phá lên cấp sáu.

Tốc độ như vậy đối với Diệp Viễn mà nói là quá chậm.

Một khối Thương Viêm Địa Dương Kim này không nhỏ, đủ để Thương Viêm Địa Dương Kim tiến hóa đến cấp bảy.

Nếu làm Thương Viêm Địa Dương Kim tiến hóa đến cấp bảy, nó sẽ trở thành một trợ thủ đắc lực của Diệp Viễn!

"Ha…"

Một trận gió gào thét bay qua, một bàn tay từ sau lưng Diệp Viễn vươn đến chộp lấy Thương Viêm Địa Dương Kim trong tay Diệp Viễn. Sắc mặt Diệp Viễn hơi trầm xuống, chân vừa động đã biến mất ngay tại chỗ.

Người nọ không ngờ thân pháp của Diệp Viễn lại nhanh như vậy, vồ hụt vào không khí làm cơ thể lảo đảo một cái.

Người này mặc một bộ đồ màu đen bó sát, sắc mặt lạnh lẽo khác thường, vừa nhìn đã biết không phải là người tốt lành gì.

Nữ tử nhìn thấy người nam nhân này, vội vàng hành lễ nói: "Xin chào đại nhân!"

"Nhóc con, ngươi còn dám trốn!" Đồ Cương chỉ vào Diệp Viễn trầm giọng nói.

Diệp Viễn nghe vậy bật cười nói: "Đúng là buồn cười! Ngươi không nói gì đã cướp đồ của ta còn không cho ta trốn à?"

"Hừ! Ngươi là người mới đúng không? Không có điểm Sát Lục còn chạy đến nơi này giả bộ đầu to gì! Mau đưa Thương Viêm Địa Dương Kim cho ta, rồi quỳ lạy đại gia ngươi hai cái ta sẽ không tính toán chuyện vừa rồi. Nếu không…" Đồ Cương không có ý tốt nhìn Diệp Viễn nói.

Diệp Viễn nghiền ngẫm nhìn về phía Đồ Cương, cười nhẹ hỏi lại: "Nếu không thì thế nào?"

"Dựa vào quy tắc của Tu La Tràng, võ giả tầng thứ hai không được giết chết võ giả tầng thứ nhất, nhưng làm tên nhóc nhà người nằm một thời gian thì không có vấn đề!" Đồ Cương nói.

Nghe ý tứ trong lời nói của Đồ Cương thì hắn là võ giả ở tầng thứ hai.

Võ giả ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai là hai cấp độ khác nhau, chiến đấu, sinh hoạt cũng không cùng nhau, theo lý thuyết ngày thường là sẽ không gặp nhau, nhưng cửa hàng Tu La lại là một ngoại lệ.

Cấp độ của võ giả ba tầng hầu hết đều là Thiên Khải Cảnh, nhu cầu vật phẩm cũng không khác nhau lắm, cho nên võ giả của ba tầng đều dùng chung một cửa hàng Tu La. Đây là lý do vì sao muốn đến nơi này Diệp Viễn phải thông qua truyền tống trận.

Nàng kia Đồ Cương kia xảy ra mâu thuẫn với Diệp Viễn, nhịn không được nhắc nhở nói: "Tiểu huynh đệ, Đồ Cương đại nhân là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở tầng thứ hai, là cường giả xếp thứ 405 trên Địa Sát Bảng, ngươi còn không mau xin lỗi đại nhân?"

Xem ra nàng đang có ý tốt nhắc nhở. Một người mới mà đắc tội với cường giả tầng thứ hai cũng không phải là chuyện sáng suốt.

Diệp Viễn nghe xong lại cười, hỏi: "Hóa ra là Tu La Tràng còn có quy định như vậy à? Không biết võ giả tầng thứ nhất có thể giết chết võ giả tầng thứ hai không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK