Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng tiểu Đồng vốn là người trong đạo cảnh, nên tất nhiên lão ta có thể nhận ra được sự thay đổi của Diệp Viễn.

Diệp Viễn cười nói: "Bế quan mười năm, cuối cùng cũng ngộ ra, đúng là viên mãn!"

Nghe vậy, khóe miệng tiểu Đồng hơi co rút.lão ta nhìn Diệp Viễn với ánh mắt phức tạp.

Thân là Đan Thần Thất Tinh, hơn nữa còn có thể làm cho Bảo Trư hài lòng thì thực lực của tiểu Đồng không cần nhiều lời cũng biết.

Trên thực tế, lão ta đã sớm bước chân vào đạo cảnh, thực lực về đan đạo vượt xa luyện dược sư cùng cấp.

"Tên tiểu tử này, đúng là một tên quái thai! Chẳng lẽ ngươi lĩnh ngộ Ngự Hồn Dung Đạo đan thật à?" Tiểu Đồng hơi không dám tin nói.

Diệp Viễn bật cười nói: "Làm sao có thể chứ? Ngay cả linh dược ta còn chưa chạm vào, chỉ là có một ít phương hướng thôi. Còn rốt cuộc có thể thành công hay không thì phải xem tạo hóa của tiểu tử Bạch Thần kia."

Trong lòng Tiểu Đồng nghiêm túc, Diệp Viễn nói như vậy cho thấy nhất định là hắn ta khá chắc chắn.

Sáng tạo một loại đan dược mới, hơn nữa còn là loại này đan dược có độ khó cực cao, không phải là chuyện đơn giản. Vì nó cần vô số lần suy ngẫm và thất bại mới có thể thành công.

Bỗng nhiên, Tiểu Đồng nhìn Diệp Viễn với ánh mắt sáng quắc và nói: "Tài nguyên của Thiên Ưng vốn không thể ủng hộ ngươi hoàn thành đan dược này, ngươi định làm gì?"

Diệp Viễn gật đầu nói: "Ta biết, cho nên ta định đi một chuyến đến đế đô của Kim Hoán Đại Đế, hy vọng có thể hợp tác được với Vạn Bảo Lâu. Như vậy thì chúng ta sẽ không bị thiếu linh dược."

Tiểu Đồng bỗng nhiên nói: "Ngươi đã đã đạt đến đạo cảnh viên mãn, ta cũng cần ngươi giúp ta luyện một loại đan dược."

Hai mắt Diệp Viễn tỏa sáng, hắn ta nói: "Dĩ nhiên là không có vấn đề gì! Chẳng qua là dường như thần đan cấp năm không có tác dụng gì đối với ngươi nhỉ?"

Tiểu Đồng lắc đầu nói: "Công pháp ta tu luyện rất là kỳ lạ. Mặc dù tốc độ tu luyện của ta rất nhanh, nhưng mỗi năm trăm ngàn năm sẽ trẻ hóa một lần, thời gian dài tới ngàn năm! Cứ mỗi lần trẻ hóa, cơ thể, vẻ ngoài và thực lực của ta sẽ khôi phục như một đứa trẻ bảy tám tuổi. Trong một ngàn năm này, ta không thể tu luyện, thực lực chỉ có thể dừng ở bảy tám tuổi. Nhưng chúng ta đã để lại mấy loại đan dược, chỉ cần ăn đan dược này là có thể khôi phục thực lực tương đương. Với cảnh giới bây giờ cộng thêm thực lực đạo cảnh viên mãn của ngươi, thì đan dược ngươi luyện cũng có thể giúp ta khôi phục lại cảnh giới Chân Thần."

"Thì ra là như vậy! Không thành vấn đề, cứ giao chuyện này cho ta." Diệp Viễn bừng tỉnh đại ngộ, lúc này hắn ta mới biết tại sao Tiểu Đồng biến thành như vậy.

Nhưng Diệp Viễn cũng có hứng thú. Nếu thực lực của Tiểu Đồng có thể khôi phục về cảnh giới Chân Thần, thì hoàng thành Thiên Ưng chắc chắn sẽ có thêm một cường giả chân thần trấn giữ.

Đến lúc đó, cho dù là hoàng thành Thiên Ưng đối mặt với ba thế lực lớn của Đế Đô Cửu Hứa thì cũng có sức tự vệ.

Diệp Viễn nhìn đan dược mà không khỏi đau đầu.

Đan dược này được đặt tên là Mộc Vũ Hồi Mộng Đan, là một loại thần đan cấp năm có độ khó cấp chín, độ khó để luyện nó là cực lớn.

Thậm chí còn khó hơn Hạo Linh Nhật Nguyệt Thanh Thiên Đan nhiều.

Linh dược nào cũng hết sức quý giá, khó trách cho tới bây giờ Tiểu Đồng cũng không nói về chuyện này.

...

Diệp Viễn thông báo một vài chuyện, rồi dẫn theo Bạch Thần, Ninh Thiên Bình, Tiểu Đồng, Bảo Trư cùng với Tiêu Phong của Vạn Bảo Lâu rời khỏi hoàng thành Thiên Ưng.

Ngàn năm trôi qua, thực lực hôm nay của Tiêu Phong cũng đã xưa không bằng nay.

Chẳng qua là, tuổi tác của Tiêu Phong quá cao nên đã dùng hết tiềm lực từ lâu, mặc dù có Diệp Viễn trợ giúp, nhưng sự tiến bộ của Tiêu Phong cũng rất có hạn.

Hôm nay, Tiêu Phong vẫn dừng lại ở cảnh giới Đan Thần Tứ Tinh.

Nhưng đối với Tiêu Phong mà nói, cảnh giới hôm nay của mình đã là điều mình không dám tưởng tượng.

Có thể đi tới hôm nay, dĩ nhiên là Tiêu Phong cảm kích rơi nước mắt đối với Diệp Viễn.

Trong Tử Cực Điện, đoàn người ngồi đối diện nhau.

"Làm phiền Tiêu huynh chuyến này rồi." Diệp Viễn nói.

Tiêu Phong cười khổ nói: "Diệp lão đệ nói quá lời, ta chỉ là một Đan Thần Tứ Tinh nho nhỏ, không bằng cả mấy người ngồi không ở đại đế. Trong chuyến này, sợ rằng chính ngươi còn phải dùng thực lực của mình đấy! Nhưng ngươi có thể yên tâm về một điều, đó là phần lớn thành trì dưới quyền Vạn Bảo Lâu đều lấy kiếm tiền là điều kiện thứ nhất. Chỉ cần có thể có lợi là bọn họ sẽ không từ chối."


Diệp Viễn gật đầu nói: "Nghe nói Phiêu Vũ Thiên Tôn trông coi đế đô của Kim Hoán Đại Đế là một vị Đan Thần Thất Tinh, có đan đạo tu vi thông thiên, không hề thua kém cường giả dưới quyền Dược Tổ. Không biết lần này có lãnh hội được chút phong thái của hắn hay không."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK