Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở nội đường của Nguyệt gia có hai người trung niên đang ngồi đối diện với nhau.

Sắc mặt của Nguyệt Kiếm Thu có chút khó coi, bộ dáng của hắn bây giờ là mặt ủ mày chau.

“Chu huynh, theo ngươi thấy thì cái Thần Võ Điện này như thế nào?” Nguyệt Kiếm Thu nói.

“Khó mà nói được! Theo như hiện tại thì dường như thực lực của Thần Võ Điện này không hề kém! E rằng, không phải thứ mà ta và ngươi có thể trêu chọc vào được. Ha, Nguyệt lão đệ đã sớm biết sẽ có ngày hôm nay, vì sao sao lúc trước còn quyết định như vậy? Ngươi sớm gả Ly Nhi cho Ngạn Nhi thì lấy đâu ra nhiều chuyện như vậy?”

Người đang nói chuyện chính là gia chủ Chu gia, thành chủ của Hạo Nhật Thành!

Nghe Nguyệt Kiếm Thu hỏi về chuyện của Thần Võ Điện, Chu gia nhịn không được mà quở trách đối phương.

Nguyệt Kiếm Thu thở dài một tiếng nói: “Nguyệt mỗ làm sao có thể không biết được tâm ý của Ngạn Nhi? Chỉ là tính khí của Ly Nhi thì ngươi cũng biết, căn bản tâm tư của nàng không có đặt ở trên người Ngạn Nhi, nếu như ép bức quyết liệt thì nàng sẽ ngọc nát đá tan!”

Chu gia liếc mắt trừng Nguyệt Kiếm Thu hừ lạnh một tiếng, nhưng hắn cũng biết điều Nguyệt Kiếm Thu nói là tình hình thực tế.

Muốn trách thì trách con trai mình không có khí chất để tranh giành. Lửa gần rơm nhiều năm như vậy mà cũng không chiếm được trái tim của Nguyệt Mộng Ly.

Việc kết hợp cho Chu Ngạn với Nguyệt Mộng Ly, cả hai nhà đều vui mừng tán thành.

Thật ra ngoại trừ tiến vào Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh ra vẫn còn có một phương pháp khác để đạt được Nhật Nguyệt Thiên Nhãn, đó chính là tiên thiên Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng kết hợp với tiên thiên Nguyệt Hoa Thiên Nhãn!

Đã nhiều năm như vậy, Chu gia với Nguyệt gia mới xuất hiện cả hai loại Tiên Thiên Linh Thể. Cho dù có cũng rất ít xuất hiện ở cùng một thời đại.

Không ngờ tới thế hệ này, cả hai nhà đều đồng thời xuất hiện hai loại linh thể, thế là Chu gia và Nguyệt Kiếm Thu ăn nhịp với nhau, muốn tác hợp cho Chu Ngạn và Nguyệt Mộng Ly.

Từ nhỏ Chu Ngạn đã thường xuyên lui tới Nguyệt gia, cùng nhau chơi đùa với Nguyệt Mộng Ly.

Chỉ là theo tuổi tác phát triển của hai người, Nguyệt Mộng Ly lại dần dần trở nên xa lánh Chu Ngạn.

Chỉ riêng việc sau khi Nguyệt Mộng Ly nhìn thấy Thanh Vân Tử thì trong lòng lại không chừa chỗ cho người nào khác nữa.

Chu Ngạn khổ cực theo đuổi Nguyệt Mộng Ly mà không có kết quả, không ngờ nửa đường lại xuất hiện một tên Diệp Viễn.

Lần này, Chu Ngạn càng không xong rồi.

Thật ra Nguyệt gia tổ chức cuộc thi đấu Minh Nguyệt lần này, Chu gia lại có chút may mắn.

Chu Ngạn đột phá đến Đạo Huyền Cảnh, Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng đã thức tỉnh hoàn toàn, uy lực tăng gấp bội. Chỉ cần đạt được danh hiệu đệ nhất thì có thể danh chính ngôn thuận lấy Nguyệt Mộng Ly về nhà.

Đối với Trác Bất Phàm, Chu gia đã tính toán ra giá kỹ lưỡng. Hắn tin tưởng chỉ cần trả đủ đại giới thì tuyệt đối có thể khiến cho Trác Bất Phàm xuống nước.

Người thắng lợi sau cùng, vẫn là Chu Ngạn.

Nhưng mà không ngờ, nửa đường lại đánh giết ra một tên Lâm Siêu!

Lần này, cả hai nhà đều lúng túng.

Nếu như cuối cùng người thắng được là con cháu của thế lực lớn nào đó thì Nguyệt Kiếm Thu cũng không phải đau buồn khổ não đến như vậy. Thế nhưng tên Lâm Siêu này lại không rõ lai lịch, dựa vào thực lực hắn đã triển lộ thì Thần Võ Điện này chắc chắn là một con quái vật lớn.

Đối với dạng thế lực cường đại không rõ nguồn gốc này, Nguyệt Kiếm Thu làm sao có thể không phiền não cho được? Nếu như Lâm Siêu lại chiến thắng Diệp Viễn nữa, vậy chẳng phải là đem nữ nhi của hắn đẩy vào trong hố lửa hay sao?

“Chuyện đã tới nước này thì còn có thể có biện pháp nào nữa chứ? Chỉ còn cách ký thác hy vọng lên người tiểu tử Diệp Viễn kia mà thôi! Nhưng mà hắn mới Vô Tướng Cảnh tầng một, theo ta thấy dường như là không có một phần thắng nào! Ta nghĩ ngươi phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, chờ đến lúc tên Lâm Siêu kia thắng thì không thừa nhận hắn nữa! Nhưng mà như vậy chỉ sợ rằng sẽ đắc tội với Thần Võ Điện kia!” Chu gia nghĩ tới nghĩ lui, sau đó đưa ra một cái chủ ý không đâu.

Thanh thế của cuộc thi đấu Minh Nguyệt đã phô trương lớn như vậy rồi, ngay cả truyền nhân của siêu cấp thánh địa cũng bị kinh động. Một khi đổi ý, chính là phải chịu làm trò cười cho tất cả mọi người.

“Nhưng mà, sau khi Diệp Viễn mang Ly Nhi đi bế quan, đã hơn mười ngày rồi, đến bây giờ vẫn chưa có xuất quan. Ngày mai… có khi nào sẽ đến không kịp không?” Nguyệt Kiếm Thu chần chờ nói.

Chu gia không biết phải nói gì nữa, chuyện đã phát triển theo hướng hơi vượt quá tầm kiểm soát của bọn họ.

"Nếu thật sự không đến kịp, chỉ còn cách cưỡng ép phá quan!” Chu gia nói.

“Không được! Lỡ như bọn họ đang ở trong thời điểm quan trọng của quá trình trị liệu, như vậy chẳng phải là hỏng đại sự hay sao?” Nguyệt Kiếm Thu nói.

Hai đại gia chủ nói tới nói lui, cuối cùng cũng không đưa ra được một chủ ý nào.

...

Bên trong biển lôi điện, Diệp Viễn đã dắt tay Nguyệt Mộng Ly đi xa hơn chín ngàn trượng!

Bán kính của biển lôi là một vạn trượng, chỉ còn khoảng một nghìn trượng, coi như hai người bọn họ cũng đã đi tới chặng cuối cùng.

Nếu có người ở chỗ này thì sẽ phát hiện quanh thân Diệp Viễn và Nguyệt Mộng Ly xuất hiện một đoàn hào quang thần thánh, sáng chói rực rỡ. Điều này làm cho bọn họ giống như là thần linh cao cao tại thượng.

Sau khi những lôi điện cuồng bạo kia tiến vào mảnh hào quang này sẽ lập tức trở nên ngoan ngoãn không gì sánh được.

"Cứ tưởng rằng con đường này sẽ cực kỳ nhấp nhô, không ngờ rằng hai người chúng ta có thể dễ dàng dắt tay nhau đi tới cùng như vậy!” Nguyệt Mộng Ly nhìn Diệp Viễn, trong ánh mắt tràn ngập sự hạnh phúc.

Mấy ngày nay tiếp nhận lôi điện thanh tẩy, thần hồn của nàng đã cường đại gấp mấy lần. Hai đạo t thần hồn được chia ra cũng đã phát triển bằng với kích thước ban đầu!

Diệp Viễn cười nói: “Ta cũng không ngờ thần hồn của hai chúng ta lại sinh ra cộng minh, điều này giúp cho hồn lực chúng ta cường đại hơn gấp trăm lần! Biển lôi điện này muốn làm cho chúng ta bị thương tổn nhưng lại làm không được.”

Ngày đó, sau khi Diệp Viễn cùng Nguyệt Mộng Ly dắt tay nhau đi không bao lâu thì đã đối mặt với lôi điện thanh tẩy, tâm của hai người giống như có cùng một suy nghĩ, cho nên thần hồn mới sản sinh cộng minh!

Chỉ cần hai người bọn họ ở cùng một chỗ thì hồn lực sẽ được mở rộng hơn gấp trăm lần!

Cứ như vậy, lôi điện thanh tẩy đã trở nên vô cùng dễ dàng đối với bọn họ.

Ngay cả với Diệp Viễn thì đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm nhận được loại cảm giác thần kỳ như thế này, hắn vô cùng hưởng thụ.

Nguyệt Mộng Ly khẽ cười nói: “Nếu như không phải Viễn ca không để ý đến sinh tử, lấy lực lượng bản nguyên giúp ta vượt qua cửa ải khó khăn thì ta và chàng muốn sản sinh thần hồn cộng minh chỉ sợ là không có chuyện dễ dàng như vậy rồi.”

Diệp Viễn cười nói: “Vì sao nàng và ta phải phân biệt lẫn nhau?”

Mặc dù Diệp Viễn biết loại chuyện như thần hồn cộng minh, thế nhưng độ khó lại không phải dạng bình thường.

Sự cộng minh giữa hai người, nhất định phải có tâm ý tương thông, hiểu rõ suy nghĩ của nhau, giống như là hợp cùng một thể, khi đó mới có thể thành công.

Thế nhưng muốn đạt đến một bước này thì làm gì có chuyện dễ nói như vậy?

Có một vài đạo lữ kết làm vợ chồng mấy ngàn năm mà vẫn không thể làm đến bước này, vậy thì độ khó có thể tưởng tượng được.

Nhưng mà, trước đó Diệp Viễn đã lấy lực lượng bản nguyên để trợ giúp cho Nguyệt Mộng Ly phân tách thần hồn, thần hồn của hai người bọ đã giống như nước hòa lẫn với sữa không còn phân khác biệt nữa.

Ngay một khắc khi bọn họ vừa dắt tay nhau thì hai người giống như bị chạm điện, trong nháy mắt hai đạo thần hồn lập tức thông với nhau.

Một khắc này, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, thế gian sẽ không có gì có thể tách rời bọn họ được nữa.

Những lôi điện cuồng bạo kia, căn bản không thể động nổi một kích trước thần hồn cộng minh của hai người.

...

Đảo mắt đã đến trận chung kết cuối cùng, nhưng mà Diệp Viễn và Nguyệt Mộng Ly vẫn chưa xuất quan.

Vạn chúng rất mong chờ trận đánh giữa Diệp Viễn và Lâm Siêu. Cho nên dưới lôi đài đã tụ tập vô số võ giả.

Bọn họ đã thấy được sự cường đại của Lâm Siêu. Nhưng người thần bí tên Diệp Viễn kia, rốt cuộc là thần thánh phương nào, bọn họ vô cùng muốn biết.

Chỉ là thời gian đang trôi qua từng giây từng phút, Diệp Viễn vẫn chậm chạp chưa xuất hiện.

Trên lôi đài, Lâm Siêu đứng chắp tay, nhìn Nguyệt Kiếm Thu cười nói: “Thành chủ đại nhân, đã cách thời gian bắt đầu thi đấu một canh giờ mà tên Diệp Viễn kia vẫn không xuất hiện, chẳng lẽ… Nguyệt gia muốn để cho nhiều người như vậy cứ một mực chờ mãi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK