Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng chuyện của Giang Hải Đường, khiến Diệp Viễn cực kỳ căm phẫn.

Vì thế bất luận thế nào, Dư Kình Tùng cũng sẽ không có kết cục tốt.

Mặc dù Dư Văn Phong không phái hắn ta tới, sau này Diệp Viễn nhất định sẽ yêu cầu một lời giải thích.

Sắc mặt Dung Hi Nguyệt trắng bệch, sợ sệt nói: “Hi Nguyệt biết tội rồi, xin đại nhân trách phạt.”

Mọi việc xảy ra trước mắt hoàn toàn khác xa so với tưởng tượng của nàng.

Cho dù Diệp Viễn có lợi hại đến đâu cũng chỉ là một võ giả cảnh giới Thiên Thần, nàng cứ nghĩ sẽ dựa vào quỷ mị của bản thân tránh được một kiếp, thậm chí có thể xin đan dược.

Nàng sẽ không ngu xuẩn đến mức dùng phép với Diệp Viễn, nhưng thông qua quỷ mị cao siêu của mình để lay động quyết định của Diệp Viễn thì vẫn có thể làm được.

Giống như cách nàng đối phó với Dư Kình Tùng lúc trước.

Nhưng mà hiện tại, nàng phát hiện rằng mình đã sai.

Suýt chút nữa, nàng đã mất mạng rồi.

Dung Hi Nguyệt đã không còn chút hi vọng nào chỉ có thể chấp nhận.

Diệp Viễn thu lại kiếm, lùi trở về ghế ngồi, lạnh giọng nói: “Ngươi cũng đến xin đan dược?”

Sắc mặt Dung Hi Nguyệt chợt thay đổi, thấp giọng nói: “Đại nhân minh giám!”

Diệp Viễn nói: “Cầu đan dược cũng không phải là không thể, nhưng thù lao sẽ gấp năm lần hai nhà kia!”

Dung Hi Nguyệt kinh sợ, đang muốn nói lại nghe được Diệp Viễn lạnh giọng nói: “Đừng nói mấy lời vô ích với ta, không bàn bạc bất cứ điều kiện nào cả! Nếu không đáp ứng, xin mời về! Sau này Lĩnh Nam cũng sẽ không bàn việc làm ăn với Lăng Hoa Các mấy người.”

Dung Hi Nguyệt nghe vậy khẽ cắn răng, liền nhẹ giọng nói với Diệp Viễn: “Đại nhân, tiểu nữ không phải chủ của Lăng Hoa Các, tiểu nữ có thể hỏi ý kiến của Các chủ đại nhân được không?”

Diệp Viễn phất tay, thản nhiên nói: “Đi đi, tốt nhất ngươi nên thành thật với ta một chút, nếu không ngươi sẽ biết hậu quả!”

Quỷ mị của Dung Hi Nguyệt rất lợi hại, nếu không cảnh cáo cô ta, không chừng cô ta sẽ khiến nhiều người thần hồn điên đảo.

Sau khi Dung Hi Nguyệt đi, Ninh Thiên Bình sợ hãi nói: “Đại nhân, nữ nhân này quả thật lợi lại!”

Diệp Viễn gật đầu nói: “Quỷ mị của nàng ta quả thật rất tinh vi, căn bản không có chút sơ hở nào. Thần hồn của nàng ta so với các võ giả cùng cấp mạnh hơn rất nhiều, quả thật rất khó ứng phó.

Theo bản năng của mình, Diệp Viễn cảm thấy Dung Hi Nguyệt này không hề đơn giản.

Cuộc đời Diệp Viễn đến bây giờ mới thấy được loại quỷ mị kỳ lạ như này.

Nếu như thật sự nàng có bản lĩnh xuất được hồn ra khỏi cơ thể, sợ rằng nhóm cường giả Dư Kình Tùng cũng khó mà chống đỡ nổi.

Chẳng qua là ở sau lưng Dư Kình Tùng còn có cường giả Chân Thần, cho nên Dung Hi Nguyệt mới cực kỳ có chừng mực.

“Vậy... Tại sao đại nhân còn muốn luyện đan giúp cho nàng?” Ninh Thiên Bình nghi ngờ hỏi.

Hắn rất ít khi thấy dáng vẻ nghiêm túc như vậy của Diệp Viễn, vì vậy mà không tránh khỏi âm thầm bị giật mình.

Lúc Diệp Viễn đối mặt với cường giả Chân Thần thì vẻ mặt vẫn vô cùng thản nhiên bình tĩnh.

“Nữ nhân này không hề đơn giản, Lăng Hoa Các đó cũng vậy không bình thường chút nào. Nếu như bọn họ đã phái Dung Hi Nguyệt tới, là đã chứng minh được tạm thời không muốn vạch mặt với chúng ta. Đương nhiên, bây giờ chúng ta cũng không phải đối thủ của bọn họ. Vì vậy, mọi người tốt nhất nên là nước sông không phạm nước giếng.” Diệp Viễn nói.

Lăng Hoa Các này luôn khiến cho Diệp Viễn có một loại cảm giác huyền bí khó mà đoán được.

So với Dư Văn Phong và Lý Không Minh thì đương nhiên chủ nhân của Lăng Hoa Các kia khó đoán hơn rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK