Thân là tống thống lĩnh của vệ quân thành, đương nhiên La Phương biết bệnh tình của Liễu Diệc Như.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Gần một năm nay, mỗi ngày Quân Thiên Vũ đều vì nàng mà tìm danh y khắp nơi, thậm chí đến cả những thành trì khác tìm luyện dược sư lợi hại, nhưng đều là không có kết quả.
Bây giờ, bệnh của Liễu Diệc Như thế mà lại được một tên tiếu tử miệng còn hôi sữa chữa khỏi!
Tất cả mọi người trong Cổ Phong Thành đều biết Quân Thiên Vũ yêu thê như mạng, nếu như lấy lý do này mà nói thì đúng là nói được.
Quân Thiên Vũ cười nói: “La thống lĩnh cảm thấy ta sẽ lấy chuyện nãy ra đùa giỡn sao? Hôm nay Diệp Viễn tới đại doanh, dự định là trị bệnh cho ngươi, ai mà biết được thủ hạ của ngươi lại muốn giết hắn. Ta giúp ngươi thanh lý môn hộ, thì có gì không được?”
Sắc mặt La Phương hơi biến, không nhịn được nhìn thi thể Tống Phàn lần nữa, có điều lần này thì một chút cảm thông cũng không có.
Chết là đáng đời!
Chỉ là hắn vẫn còn nửa tin nửa ngờ đối với lời nói của Quân Thiên Vũ, hỏi: “Này… hắn chỉ là một Thần Du cảnh nho nhỏ mà lại có loại bản lĩnh này?”
Quân Thiên Vũ bật cười nói: “Nét mặt của ngươi bây giờ, giống y như đúc với lần đầu tiên ta thấy hắn! Có bản lĩnh hay không, ta nói thì không tính, thử một lần liền biết thôi!”
“Vậy… được rồi, mời!”
“Cái gì? Ngươi nói Tống Phàn bị Quân Thiên Vũ giết!” Cố Hồng nghe được tin tức này cả kinh đến mức giọng nói cũng thay đổi.
“Vâng, Tống Phàn còn chưa có xuất thủ, đã bị Quân Thiên Vũ đuổi tới nơi giết chết! Xem ra, là hắn đã đưa cho tiểu tử kia tín vật gì dó.” Khách khanh nói.
Cố Hồng cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung, Diệp Viễn này rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào, vậy mà có thể khiến cho một nhân vật như Quân Thiên Vũ cam tâm tình nguyện vì hắn ra mặt?
“Một tên tiểu tử vừa mới phi thăng, tại sao lại có thủ đoạn như thế này? Thê tử của Quân Thiên Vũ gần như là đã bị xử tử hình, hắn còn có thể diệu thủ hồi xuân?”
Trong lòng Cố Hồng cực kỳ buồn rầu, kết quả này, hiển nhiên là đã nằm
ngoài dự tính của hắn quá nhiều rồi.
“Không riêng gì thê tử của Quân Thiên Vũ, nhiệm của của Tôn gia, La Phương thống lĩnh, hắn đều đã hoàn thành! Bên kia vừa truyền tới tin tức, La Phương thống lĩnh chẳng những không có trách tội Diệp Viễn, mà còn cười lớn đưa hắn và Quân Thiên Vũ đến tận bên ngoài đại doanh. Ba người xưng huynh gọi đệ, giống như là huynh đệ ruột thịt
Ạ II
vậy.
Cố Hồng:”…”
“Cố Hồng, nghe nói gần đây trong thành có một vị luyện dược sư vô cùng lợi hại đã trị được nhiều chứng bệnh mà người khác không trị được, có phải không?” Gia chủ của Cố gia là Cố Trường Thuận hỏi.
Đã năm ngày kể từ khi Diệp Viễn phi thăng, trong năm ngày này, Diệp Viễn đã hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ, không một lần thất thủ!
Mấy nhiệm vụ này đều là những chứng bệnh khó chữa nổi tiếng trong thành, hầu như đều bị xếp vào hạng nhiệm vụ không thế hoàn thành.
Diệp Viễn là một luyện dược sư đột nhiên xuất hiện, lại lần lượt phá sạch toàn bộ những nhiệm vụ được coi là bất khả thi này, không cần tưởng tượng cũng biết hành vi của hắn đã gây cho Cổ
Phong Thành này một chấn động lớn cỡ nào.
Hôm nay Cố Trường Thuận cũng nghe được tin tức này, lập tức gọi quản gia Cố Hồng tới hỏi thăm tình hình.
Cố Hồng nghe vậy, tim thót lên một cái, thầm nghĩ, quả nhiên vẫn ra chuyện rồi.
“ủa? Có… có chuyện đó sao? Mấy ngày này tiểu nhân không ra ngoài, thật sự không rõ trong thành đã xảy ra chuyện lớn như vậy! Nhưng phỏng chừng những điều này đều chỉ là tin đồn thổi thôi, chữa được cho một người thì còn nói được chứ chữa khỏi cả đám thì nghe có vẻ khoa trương quá rồi? Hẳn là tay luyện dược sư kia đang khoác lác về bản thân để thu hút sự chú ý thôi.” Cố Hồng thận trọng đáp.
Đến lúc này, Cố Hồng chỉ có thể dùng biện pháp kéo dài được chừng nào hay chừng ấy.