Ba người bọn họ một khi đứng ở trung tâm nơi Diệp Viễn độ kiếp, thiên kiếp sẽ cho rằng ba người này cũng có ý đồ phi thăng Thần Vực!
Đến lúc đó, uy lực của thiên kiếp so với tình huống bình thường sẽ mạnh hơn mười mấy lần!
Loại thiên kiếp trình độ này, cho dù là dựa vào thực lực của Bạch Quang, nghĩ một chút cũng phải tẽ cả da đầu.
“Ha ha, thiên kiếp tự ta sẽ đến cản, ngươi cứ chăm sóc tốt cho chính mình là được rồi!” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Bạch Quang nghe vậy thì không còn gì để nói, có điều nếu Diệp Viễn đã kiên trì như thế, cho dù hắn có dùng đến cả tính mạng của mình thì cũng sẽ đi cùng!
Tinh cảm giữa Diệp Viễn và Bạch Quang đã sớm vượt qua cả sinh tử.
“Thiếu gia, nếu không… ta không cần độ kiếp nữa? Đế cho Lục Nhi ở lại Vô Biên Giới tu luyện, tin chắc là không bao lâu sau ta cũng có thể phi thăng!” Lục Nhi có chút lo lắng, lại có chút ngập ngừng nói.
Để cho nàng và Diệp Viễn tách ra, nàng đương nhiên là không đồng ý một trăm lần.
Nhưng mà sự tồn tại của nàng, lại khiến cho sự nguy hiểm của Diệp Viễn gia tăng rất nhiều.
Ý nghĩ của Lục Nhi rất đơn giản, chính nàng bỏ mạng dưới thiên kiếp không có vấn đề gì. Nhưng mà nếu vì vậy mà làm liên lụy đến Diệp Viễn, cho dù có chết nàng cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.
Hơn nữa Lục Nhi cũng không có mạnh miệng, nàng chỉ dùng có hơn nửa năm thời gian, nhưng đã đột phá đến Hóa Hải Cảnh rồi.
Từ sau khi có thể tu luyện trở lại, tốc độ tu luyện của Lục Nhi có thể dùng hai chữ kinh khủng để hình dung. Ngay cả tốc độ tu luyện của Diệp Viễn cũng bị tốc độ tu luyện của nàng làm cho lu mờ.
Dựa theo tốc độ tu luyện này của nàng, đạt đến Thần Du cảnh đỉnh phong cũng không cần đến thời gian mấy năm.
“Đúng vậy, sư phụ. Nếu không… sư phụ người phi thăng trước đi.” Tiêu Như Yên cũng khuyên nhủ.
Nhậm Đông cũng muốn nói chuyện, nhưng mà Diệp Viễn đã nghiêm sắc mặt lại nói: “Nghe các ngươi hay là nghe ta? Các ngươi cứ theo ta, đến lúc đó ta sẽ tự có biện pháp để độ qua Thiên Kiếp!”
Diệp Viến phát hỏa, ba người đều không dám lên tiếng nữa.
Thực ra là bọn họ lo lắng cho Diệp Viễn, nếu thực sự để bọn họ rời khỏi Diệp Viễn, trong lòng bọn họ cũng là không nguyện ý.
Năm người đã thương lượng xong, dĩ nhiên vẫn là Diệp Viễn định đoạt.
Địa điểm Diệp Viễn độ kiếp chọn ớ nơi có địa hình lòng chảo cách bên ngoài u Vân Tông khoảng vạn dặm.
Ngày hôm nay, vô số võ giả Vô Biên Giới tụ tập đến bốn phía của nơi này, bọn họ đều là đến dự lễ.
Độ kiếp phi thăng, đây chính là cảnh tượng nghìn năm khó gặp ở Vô Biên Giới.
Rất nhiều võ giả cả đời cũng chưa chắc có thể nhìn thấy cảnh tượng như vậy một lần.
Chuyện rầm rộ như vậy, làm sao có thể bỏ qua?
Đương nhiên, những người coi trọng lần độ kiếp này nhất, vẫn là những võ giả ở Thần Du Cảnh hậu kỳ.
Trong bọn họ có vài người có hi vọng độ kiếp, tới dự lễ đế có thể thấy được uy lực của thiên kiếp.
Như thế chí ít, trong lòng cũng có cái để đo đếm.
Cho nên, Diệp Viễn độ kiếp lần này, dường như đã hấp dẫn toàn bộ cường giả của Vô Biên Giới!
Độ kiếp còn chưa bắt đầu, bốn phía đã có vô số võ giả vây tới.
Diệp Viễn biết những võ giả khác đối với thiên kiếp là khát vọng và kính nể, hắn cũng không phải là người không thấu tình đạt lý, đối với loại tình huống này cũng không có ngăn cản.
“Phụ thân, mẫu thân, Viễn Nhi sắp độ kiếp. Sau ngày hôm nay, là sẽ cách xa hai thế giới, có chút không nỡ tạm biệt. Những đan dược này là ta chuẩn bị cho tiểu muội, ba tháng đầu khi mẫu thân sắp sinh, một ngày dùng một viên, chẳng những có thể đảm bảo tiểu muội bình an vô sự, mà đối với con đường tu luyện về sau của nàng cũng rất có ích lợi.” Diệp Viễn đem một bình dan dược đưa tới tay của Diệp Hàng, nói.
Diệp Hàng và Nhậm Hồng Lăng còn đang lúc tráng niên, trước kia là bởi vì muốn toàn tâm toàn ý chăm sóc Diệp Viễn, cho nên mới không quản hết được.
Quãng thời gian trước do Diệp Viễn giật dây, Nhậm Hồng Lăng rốt cuộc cũng mang thai. Như vậy thì sau khi Diệp Viễn phi thăng, cha mẹ hắn cũng có ngươi ở bên.
Diệp Viễn đã sớm chấn qua mạch cho Nhậm Hồng Lăng, thai của bà là con gái, cho nên Diệp Viễn mới gọi là tiếu muội.