Tên Triệu Thiên Dận đó, đích thực là một kẻ kiêu hùng.
Nếu có một ngày hắn nhằm vào đối thủ là mình thì nhất định sẽ bố trí cực kỳ chu toàn!
Hiện tại Diệp Hàng và Nhậm Hồng Lăng rơi vào trong tay hắn, Diệp Viễn cũng sợ sẽ không may làm tổn thương hai người.
Trong phủ thành chủ, Diệp Viễn thả những người hắn đã cứu ra khỏi Hạo Thiên Tháp, còn loại bỏ hoàn toàn các cấm chế trên người họ.
Lấy thực lực hiện tại của Diệp Viễn, mặc dù đám người Thất Hải biết Hạo Thiên Tháp ở trong tay mình thì hắn cũng không cần phải lo lắng gì.
Chút cấm chế này đối với hắn mà nói chỉ là chuyện nhỏ.
Đám người Thất Hải lần thứ hai nhìn thấy Diệp Viễn, trong lòng chấn động cực kỳ.
Diệp Viễn cứu bọn họ trên đầu tường thành, lại còn đối chiến với mười vị cường giả nửa bước Vô Lượng cảnh.
Hiện tại Diệp Viễn xuất hiện ở phủ thành chủ, như vậy kết quả đối chiến có thể đoán được!
Diệp Viễn lấy sức của một người, chiến thắng mười vị cường giả nửa bước Vô Lượng?
Loại chiến tích này thực quá đáng sợ rồi!
Cho dù dốc hết toàn bộ lực lượng của Vô Biên Giới cũng không cách nào chiến thắng được mười người này.
Nhưng Diệp Viễn chẳng qua chỉ là một võ giả Hồn Hải cảnh tầng chín lại làm được!
Diệp Viễn của lúc này đã mạnh đến mức nào rồi?
“Diệp Viễn, xin lỗi, ta không thể bảo vệ tốt cho cha mẹ ngươi!”
Thất Hải nói, giọng nồng đậm sự tự trách.
Hắn là người mạnh nhất Vô Biên Giới này, cũng là giới chủ đại nhân, vậy mà đến cả ý đồ của địch cũng không phát hiện được, sào huyệt bị người ta tận diệt, đúng là quá thất trách.
Nếu là trước đây, Thất Hải dù có tự trách cũng sẽ không nói ra lời như thế.
Nhưng lúc này, Diệp Viễn đã trưởng thành, trở thành một võ giả mạnh hơn hắn nhiều.
Khi đối mặt với Diệp Viễn, Thất Hải không còn chút vốn liếng nào để kiêu ngạo.
Diệp Viễn của hôm nay mới là người mạnh nhất Vô Biên Giới!
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Thôi quên đi, hiện tại có băn khoăn cũng chẳng ích gì. Triệu Thiên Dận cố tình hay vô ý thì Vô Phương Thành bị phá cũng là chuyện trong dự liệu mà thôi.”
Ngay cả chính bản thân Diệp Viễn cũng không ngờ được Triệu Thiên Dận lại có thể đưa chín vị cường giả nửa bước Vô Lượng cảnh đến đây.
Cho nên ngay từ khi bắt đầu, kết cục đã được định sẵn: Vô Phương Thành nhất định sẽ rơi vào tay giặc.
Đợi mọi người ngồi vào chỗ của mình, Diệp Viễn cũng ngồi xuống chiếc ghế cao nhất.
Nơi đó, là vị trí đại biểu cho người mạnh nhất!
“Hôm nay đại quân của Cuồng Phong Giới đã hao tổn nghiêm trọng ở Vô Biên Giới, không còn hy vọng gây ra chuyện gì ở đây nữa. Từ hôm nay trở đi, các người bẳt đầu tiến hành phản kích! Nhưng dù sao thì thất bại của Cuồng Phong Giới cũng đã được định trước, chúng đã phải chịu nghiêm phạt, ta không cần tạo quá nhiều sát nghiệp. Kẻ đồng ý đầu hàng thì trước tiên tập trung họ lại, sau đó thống nhất tống về Cuồng Phong Giới.” Diệp Viễn lấy tư thế cấp trên phân phó việc.
“Vâng, thưa Diệp Viễn đại nhân.” Ninh Nhất Hiền chắp tay thưa.
Trong lúc vô tình, thái độ của Ninh Nhất Hiện đối với Diệp Viễn đã thay đổi hẳn, ngay cả xưng hô cũng đã sửa lại.
Đây chính là cảm giác đè ép mà cường giả chân chính mang tới cho người yếu hơn!
ở thế giới của võ giả, từ xưa tới nay luôn là kẻ mạnh làm vua.
Thực lực của ngươi mạnh, người khác sẽ vui vẻ phục tùng ngươi; thực lực ngươi còn yếu thì đến nhìn ngươi một cái, người ta cũng lười làm.
Bất luận thực lực hay công trạng, Diệp Viễn đều hoàn toàn xứng với hai chữ ‘đại nhân’ này.
Trước khi Diệp Viễn ra khỏi Thần Cấm Yêu Vực, Vô Biên Giới này có thể nói là đã triệt để nằm trong tay địch.
Là nhờ Diệp Viễn một mình ngăn sóng dữ, vung tay giết sạch đám người mạnh nhất của đại quân từ Cuồng Phong Giới kia.