Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Viễn nhi, đoạn đường này chỉ đi mất nửa ngày đường, nhưng ta luôn cảm thấy có chút không ổn. Với tính cách của Vạn Đông Hải, bị đả kích như thế tuyệt sẽ không im hơi lặng tiếng như vậy, ta đoán hắn nhất định đang có ý đồ nào đó. A Bình và A Thành theo ta bao nhiêu năm rồi, hay là đế cho bọn họ hộ tống ngươi đi.” Diệp Hàng tận tinh khuyên nhủ.

Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Vạn Đông Hải hiểu Diệp Hàng như thế, Diệp Hàng đối với Vạn Đông Hải hiểu biết cũng rất sâu. Cho nên trên đường đi hắn đều khuyên Diệp Viễn mang theo hai tên hộ vệ, nhưng lại bị Diệp Viễn cự tuyệt.

“Phụ thân, lộ trình chỉ có nửa ngày, không có chuyện gì đâu. Hơn nữa còn có Đường huynh đi cùng nhi tử, Vạn Đông Hải cho dù lá gan lớn cỡ nào đi nữa, cũng không dám trắng trợn phái người tới giết hài nhi đâu.” Diệp Viễn cười, một mực cự tuyệt nói.

” Viễn nhi à, con nghe lời cha con đi. Vạn Đông Hải người kia lòng dạ ác độc, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.” Nhâm Hồng Lăng cũng khuyên.

Hai vợ chồng này đối với nhi tử vừa mới quay đầu, không muốn lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa.

Có điều Diệp Viễn chỉ cười lắc đầu một cái, dáng vẻ cự tuyệt đã rất rõ ràng rồi.

“Ai da, đứa bé này thật là bướng bỉnh mà.”

Trái lại Diệp Hàng biết rằng nhi tử của mình bây giờ thực sự lợi hại hơn trước kia, có lẽ nhi tử thật sự có tuyệt chiêu gì đế bảo toàn tính mạng chăng. Ngày hôm qua nhi tử xuất hiện ở trước mặt mình, đã lên tới Nguyên Khí cảnh tầng ba rồi, khiến Diệp Hàng vô cùng giật mình. Mặc dù biết Diệp Viễn gặp được sư phụ giỏi, nhưng tốc độ tiến bộ này cũng quá kinh khủng.

Có điều nghĩ tới thủ pháp thần quỷ khó lường của vị sư phụ kia, Diệp Hàng dần dần cũng bình thường trớ lại, hắn biết trên thế gian này chuyện mà hắn không biết đến còn quá nhiều.

“Bỏ đi, nếu hắn không chịu, đế cho hắn tự mình đi đi. Nhi tử lớn rồi, dù sao có một số việc là phải tự mình đối diện.” Diệp Hàng thở dài nói.

Diệp Viễn dập đầu trước cha mẹ một cái, rồi cùng với Đường Vũ và Lục Nhi lên đường.

Diệp Viễn dĩ nhiên biết đoạn đường này có gì đó không ổn, song có một số việc hắn nghĩ muốn tự mình đối mặt, hắn muốn dựa vào cái này đế rèn luyện bản thân.

Diệp Viễn có kiến thức đan đạo sâu không lường được, nhãn giới đã vượt qua hạ giới nhỏ hẹp này, còn có vô số võ kỹ công pháp. Nhưng những thứ này không có nghĩa là thực lực, nếu không bây giờ Diệp Viễn liền có thể trực tiếp trở về Thân vực rồi.

Điều Diệp Viên phải làm chính là đem những thứ này chuyến hóa thành thực lực chân chính.

Kiếp trước của Diệp Viễn quá chuyên tâm vào đan đạo, dẫn tới hoang phế võ đạo. Cảnh giới cao thì cao nhưng chiến lực lại là một cái cặn bã.

Làm sao đem kiến thức của kiếp trước chuyển hóa thành sức chiến đấu được chứ?

Diệp Viễn biết, chỉ có chiến đấu, chiến đấu, liên tục chiến đấu!

Chỉ khi không ngừng chiến đấu, mới có thế tăng thực lực lên, mới có thể quay về Thần vực!

Không có thực chiến, cho dù là kiến thức của Diệp Viễn có cao thâm đến mấy, cũng chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước mà thôi.

Cho nên, Diệp Viễn không muốn sống dưới sự bảo vệ thương yêu của Diệp Hàng và cũng chính vì thế hắn mới lựa chọn trở lại Học Viện Đan Võ đế cạnh tranh với các học viên thiên tài khác.

Cũng như những lời mà Diệp Viễn đã nói với Đường Tông Hoài vậy, Học Viện Đan Võ không phải là nơi bồng lai tiên cảnh mà ở trong đó có sự cạnh tranh vô cùng tàn khốc.

Lần trở về học viện này cũng là lần đầu tiên Diệp Viễn đối diện với thách thức.

Học Viện Đan Võ cũng không ở Hoàng thành, mà tọa lạc cách Hoàng thành vài trăm dặm về phía bắc. Nơi đó gần với Rừng Sâu Vô Biên, chính là nơi đào tạo ra những thiên tài kiệt xuất.

Ba người Diệp Viễn không vội vàng mà ung dung cưỡi ngựa quay trở lại học viện.

“Phải rồi, ta còn chưa chúc mừng Đường huynh đột phá đến Nguyên Khí tầng năm.”

Đường Vũ vốn ở cấp độ tầng bốn đỉnh phong, bây giờ lại có được Bạo Nguyên Đan của Diệp Viên. Nếu như vẫn không thể đột phá lên Nguyên Khí tầng năm thì chi bằng tìm tảng đá đập đầu chết luôn cho xong.

“Đâu có đâu có, tất cả đều là công lao của Bạo Nguyên Đan mà Diệp huynh tặng cho ta. Bạo Nguyên Đan này thật sự thần kỳ, dĩ nhiên nguyên lực ẩn chứa trong đó mạnh mẽ hơn Nguyên Khí Đan gấp mấy lần. Ta chỉ nuốt vào một viên, liền có thể dễ dàng lên cấp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK