“Diệp Viễn đại nhân, ngài… ngài đây là?” Một người thống lĩn thủ vệ lấy can đảm hỏi.
Diệp Viễn xoay người về phía hắn cười cười, nói: “Tất cả các ngươi lui ra đi, giao cho ta là được rồi.”
Tất cả mọi người biến sắc, đáp án này quá không thể tưởng tượng nổi.
Một người đối mặt với mười vạn đại quân?
Hơn nữa đối phương, còn có năm, sáu nghìn cường giả Chân Thần Cảnh!
“Đại nhân, ngài ngài vạn lần đừng nghĩ quẩn! Những người chúng ta, mặc dù thực lực yếu, nhưng mà cũng sẽ cùng ngài chiến đấu đến cùng.” Thống lĩnh thủ vệ kia kiên định nói.
Diệp Viễn cười nói: “Lui hết ra đi, một đám ô hợp mà thôi, không cần căng thẳng như vậy.”
Mọi người nghe thế, không còn gì để nói.
Đám ô hợp?
Co dù là đám ô hợp, đạt tới Chân Thần Cảnh cũng không phải là người bọn họ có thể ngăn cản!
Vô số cường giả gào thét đi tới, cho người ta cảm giác đánh vào thị giác cực mạnh.
Thân hình Diệp Viễn khẽ động, nghênh đón.
Nhìn thấy một người trẻ tuổi xông tới trước mặt, mấy người vẻ mặt không khỏi kinh ngạc.
“Dừng!”
Hơn trăm nghìn võ giả dừng dần, xa xa đứng đối diện với Diệp Viễn.
Mấy người đứng đầu, rõ ràng là đại cao thủ Chân Thần tầng chín.
“Tiểu tử, sao chỉ có một mình ngươi? Người khác đâu, đều sợ đến không dám ra rồi sao?” Một người võ giả trung nhiên ra khỏi hàng, nhìn Diệp Viễn cười lạnh nói.
“Ha ha, ngươi chính là tiểu tử Diệp Viễn kia? Có phải là hối hận rồi, bây giờ định ra nhận lấy cái chết, đúng không? Có điều… vô dụng thôi, Lữ Ngạn đại nhân đã hạ tử lệnh, võ giả hoàng thành Thiên Ưng, không chừa một ai!” Lại là một cường giả Chân Thần tầng chín bước ra khỏi hàng nói.
“Tiểu tử, ngươi thực sự là ăn gan hùm mật báo, dám giết Tử Y cô nương! Bây giờ, hối hận cũng vô dụng! Toàn thành, đều phải chôn cùng với ngươi!”
Mấy Chân Thần tầng chín nhìn Diệp Viễn, vẻ mặt đăm chiêu.
Một Diệp Viễn nho nhỏ, ở trong mắt bọn họ chẳng qua chỉ là con kiến hôi.
Cho dù hắn giết Lữ Tử Y, cho dù hắn kinh tài tuyệt diễm, nhưng mà hắn chỉ là một Chân Thần tầng ba.
Cho dù hắn có nghịch thiên hơn nữa, ở trước mặt Chân Thần tầng chín, cũng không đáng giá nhắc tới.
Tùy tiện chọn một người trong bọn họ ra, đều có thể dễ dàng bóp chết Diệp Viễn.
Sắc mặt Diệp Viễn bình tĩnh, chỉ nhàn nhạt nhìn về phía mấy Chân Thần tầng chín, chậm rãi mở miệng nói: “Những người các ngươi đều là bá chủ một phương. Niệm tình các ngươi nhiều năm khổ tu không dễ dàng, bây giờ ta cho các nguơi một cơ hội, mau chóng rời đi, ta tha cho các ngươi một mạng!”
Thanh âm không lớn, nhưng truyền rất rõ vào trong tai mỗi một người.
Vẻ mặt tất cả mọi người là kinh ngạc, đặc biệt là những Chân Thần tầng chín đứng đầu này.
Tiểu tử này chắc không phải là bị dọa hỏng rồi chứ?
Hắn vừa mới nói cái gì?
Tha cho chúng ta một mạng?
Chỉ dựa vào một Chân Thần tầng ba như hắn?
“Ha ha ha, tiểu tử, ta không nghe lầm đó chứ? Ý ngươi là, một mình ngươi, muốn tiêu diệt tất cả chúng ta?”
Diệp Viễn nhẹ gật đầu nói: “Ngươi nói đúng.”