Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái này… ba năm trước nàng coi trọng một tên tiểu tử, muốn ở bên hắn, nhưng mà ta không đồng ý, nên đã nhốt nàng lại, ai mà biết được lại biến thành như vậy! Mới đầu ta còn tưởng rằng nàng giả ngây giả dại, nhưng mà sau đó nàng cứ gặp người là giết, ta mới biết nàng đã thật sự xảy ra vấn đề! Diệp dược sư thật là thần thông, chỉ cần chẩn mạch đã suy đoán được tám chín mười phần chuyện của năm đó, giống như là tận mắt nhìn thấy vậy, thật là lợi hại! Lúc nãy Cố mỗ đã có nhiều chỗ đắc tội, xin Diệp dược sư đừng có để bụng!” Cố Trường Thuận thi lễ với Diệp Viễn rồi nói.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Diệp Viễn khoát tay: “Thân là một phụ thân, ngài có thái độ như thế ta có thể hiểu được. Nhưng mà người này vẫn luôn ở đây làm ồn, đúng thật là rất phiền! Đan Thánh cái gì đó, bây giờ ngươi còn có gì muốn nói không? Nếu không có cái gì muốn nói, thì có thể cút đi được chưa? Thành sự không có, bại sự có thừa!”

Hạ Thư Minh ngàn vạn lần cũng không ngờ được, thế mà Diệp Viễn có thể tìm ra nguyên nhân gây bệnh một cách thần kỳ như vậy, hơn nữa còn suy đoán giống như là hắn được tận mắt chứng kiến!

Mà bệnh này mai phục sâu ở trong thần hồn, căn bản là không có cách nào có thể điều tra tới được? Rốt cuộc là Diệp Viễn đã dùng phương pháp gì để chẩn đoán ra?

Có điều nghe thấy Diệp Viễn nói như thế, Hạ Thư Minh giận tím mặt nói: “Tiểu tử thối, ngươi nói cái gì?”

Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Chẳng lẽ không đúng sao? Cái gì mà huyền băng vạn năm có thể trấn áp tâm ma? Chẳng qua là bởi vì nó có tác dụng trấn áp thần hồn! Loại huyễn thuật này nằm ở chỗ sâu nhất của thần hồn, đối với võ giả mà nói thì không quá nguy hiểm, cho dù có không được chữa trị, mấy tháng sau Cố tiểu thư hoàn toàn có thể dựa vào hồn lực của mình mà thoát ra. Nhưng mà ngươi lại đưa nàng cột vào huyền băng vạn năm, trấn áp thần hồn của nàng, ngược lại khiến cho tác dụng của huyễn thuật khuếch đại! Nói ngươi hỏng việc nhiều hơn là được việc, có phải là còn rất nhẹ hay không?”

Nghe Diệp Viễn nói, sắc mặt Hạ Thư Minh lại đại biến.

Diệp Viễn phân tích đâu ra đó, nhưng mà nói như vậy, hắn tự nhiên lại trở thành kẻ làm bệnh tình của Cố Tinh xấu đi.

Lần này, Cố Trường Thuận sẽ nghĩ hắn như thế nào?

Quả nhiên, Cố Trường Thuận biến sắc, nhìn Hạ Thư Minh với ánh mắt rất cổ quái.

Mặc dù hắn biết Hạ Thư Minh không cố ý, nhưng mà tội danh tùy tiện chữa trị thì không thể thiếu được.

Có điều quan hệ của Hạ Thư Minh và Cố gia rất tốt, nên nhất thời Cố Trường Thuận cũng không biết nên xử lý như thế nào.

Dù nói thế nào đi chăng nữa, Hạ Thư Minh cũng là cường giả Đan Thánh duy nhất ở CỔ Phong Thành!

Mặc dù là Đan Thánh, nhưng mà ở trước mặt Diệp Viễn lại chỉ là hữu danh vô thực.

“Ngươi! Ngươi ăn nói bừa bãi! Có bản lĩnh, ngươi chữa khỏi cho Tinh Nhi đi, nếu không thì đừng có đứng trước mặt lão phu ăn nói bừa bãi!” Hạ Thư Minh cả giận nói.

“Giải huyễn thuật chỉ cần phất tay mà thôi, thì có gì khó khăn?” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.

Ha Thư Minh rất muốn bôi nhọ Diệp Viễn mấy câu, nhưng mà lời đến miệng rồi lại phải nuốt trở vào.

Thủ đoạn của tiểu tử này có chút quỷ dị, nếu đã có thể tìm được bệnh, thì muốn chữa khỏi cho Cố Tinh cũng chẳng phải là việc khó khăn gì cả.

“Đừng chỉ nói mà không làm!” Hạ Thư Minh lạnh lùng nói.

Diệp Viễn không có tiếp lời, mà chỉ nhàn nhạt nhìn về phía Hạ Thư Minh mỉm cười.

Cố Trường Thuận nhìn thấy một màn này, sao có thể không biết được ý tứ của Diệp Viễn, hắn không thể làm gì khác hơn là lúng túng nói: “Hạ huynh, hay là… ngươi tạm thời tránh đi một chut?”

Hạ Thư Minh nghe vậy không khỏi cứng lại, không kìm được nhìn về phía Diệp Viễn với ánh mắt tức giận!

“Hừ!”

Hạ Thư Minh phẩy ống tay áo một cái rồi bỏ đi.

“Ha, cuối cùng con ruồi cũng đã đi.”

Hạ Thư Minh vừa đi, Diệp Viễn liền đi tới bên cạnh Cố Tình, trong miệng lẩm bẩm đọc thần chú!

Rất nhanh sau đó, giọng nói của Diệp Viễn vang vọng khắp nơi xung quanh địa lao, đó chính là tiếng Phạn!

“A… không được! Đừng đọc!”

Thanh âm của Diệp Viễn vang vọng bên tai Cố Tinh, nét mặt nàng biến thành hết sức thống khổ.

Nhưng mà Diệp Viễn đối với thỉnh cầu của Cố Tinh vẫn thờ ơ không động lòng, cố chấp đọc thần chú.

Trong giây lát, âm thanh niệm chú của Diệp Viễn hơi ngừng!

“Chỉ Hồn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK