Gần như cùng lúc đó, mấy người An Nam Tịnh và Mộ Niệm Niệm cũng xuất hiện phía sau lưng Diệp Quân.
Cùng lúc này, còn có ba mươi sáu cường giả áo đen thần bí tay cầm lưỡi đao xuất hiện phía sau lưng Diệp Quân.
Đây là người do Tần Quan để lại, cảnh giới và thực lực đều chưa rõ.
Dù gì cũng rất giỏi đánh đấm!
Sau khi Tần Quan rời đi, bây giờ bọn họ nghe theo lệnh của Diệp Quân và Nạp Lan Ca, cũng chỉ nghe lệnh của hai người bọn họ.
Bên dưới, Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân phía xa, vẻ mặt phức tạp, cô cũng muốn đứng phía sau lưng Diệp Quân, bây giờ nhưng cô chỉ có một cái túi vải nhỏ, chẳng giúp được gì cho Diệp Quân.
Túi vải nhỏ: “...”
Phía đối diện Diệp Quân lúc này, đám Âm Thần vẫn bị kiếm khí của Diệp Huyên trói buộc, căn bản chẳng thể động đậy.
Sau khi Diệp Huyên giẫm xuống bước chân đó, bà ta và Diệp Huyên đã giống như trời và đất.
Sắc mặt Âm Thần vô cùng khó coi, năm đó lúc vừa nhìn thấy Diệp Huyên, ông ấy chẳng qua chỉ là một kiếm tu nhỏ bé ở bên cạnh Vũ Thần, mà bây giờ, người đàn ông này đã có thể giết chết bà ta chỉ trong nháy mắt!
Trong lòng Âm Thần đột nhiên dâng lên cảm giác thất bại!
Diệp Quân không bận tâm tới Âm Thần mà nhìn về phía An Vương, hắn nhìn An Vương: “Ta có một cách này, không phải cha ta đang đánh với Chân Thần sao? Hay là đợi sau khi bọn họ phân rõ thắng bại thì chúng ta đấu tiếp?”
An Vương thẳng thừng lên tiếng: “Ngươi muốn kéo dài thời gian!”
Diệp Quân trầm mặc.
Đầu óc của kẻ địch quá tốt, thật sự rất đau đầu.
An Vương quay đầu nhìn về phía Âm Thần: “Âm Thần, không thể giữ lại thanh niên này, nếu cho hắn thời gian phát triển thì tương lai hắn sẽ trở thanh Kiếm Chủ Nhân Gian thứ hai!”
Âm Thần trầm mặc.
Ngươi không nhìn thấy trên đầu ta vẫn còn đang cắm một tia kiếm khí sao?
Diệp Quân phớt lờ An Vương, đột nhiên nhìn về phía Âm Thần: “Nếu Âm Thần chết thì có phải An Vương có thể ngồi lên vị trí đó không?”
Âm Thần và An Vương cùng nhíu mày!
Những thần linh còn lại nhìn Diệp Quân, vẻ mặt lạnh tanh, mẹ kiếp, tên này không phải người tốt!
Vậy mà lại chơi kế ly gián!
Mọi người đều biết Diệp Quân đang sử dụng kế ly gián, nhưng lúc này lại không ai dám đứng ra yêu cầu khai chiến!
Nếu như khai chiến thì Âm Thần chắc chắn sẽ chết.
Bây giờ đứng ra yêu cầu khai chiến chẳng khác gì dồn Âm Thần vào chỗ chết!
An Vương nhìn sâu vào trong mắt Diệp Quân, gã đàn ông chó má này không chỉ xấu xa bình thường!
Diệp Quân nhìn Âm Thần, lại nói: “Âm Thần, thế này nhé, chúng ta ký kết một thỏa thuận ngừng chiến, thời hạn chính là một năm, trong vòng một năm, đôi bên không được đại chiến. Có điều những trận đánh nhỏ thì có thể, ví dụ như ta rất ngưỡng mộ thanh niên thiên tài của Chân thế giới, nếu như thanh niên thiên tài của Chân thế giới bằng lòng đọ sức một trận với ta thì ta rất hoan nghênh!”