Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kẻ phá vòng!

Nghe được lời nói của người đàn ông tóc bạc, các thiên tài và yêu nghiệt của nền văn minh quần tinh ở đó đều vô cùng sửng sốt, họ nhìn Diệp Quân, đôi mắt trợn to như đèn lồng.

Bởi vì trong nền văn minh quần tinh của họ, chỉ có một kẻ phá vòng duy nhất, đó chính là chủ nhân nền văn minh của họ.

Và anh chàng trước mặt này lại là kẻ phá vòng?

Tại sao kẻ phá vòng lại đến đây...

Đây không phải là bắt nạt người khác sao?

Tiểu Tháp bỗng nhiên nói: “Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao anh không về tìm mẹ anh trước, thì ra anh cố ý đến đây để khoe khoang, tôi hiểu rồi, giàu có không trở về quê hương, như người mặc đồ gấm bước đi trong đêm, khó khăn lắm mới nâng cao thực lực của mình, chắc chắn phải giả ngầu một lần..”.

Diệp Quân phớt lờ Tháp Gia, hắn lấy chiếc cung lớn từ tay cô bé, nhưng cô bé vẫn cố giữ chặt đầu kia của chiếc cung, cô ta nhìn Diệp Quân, trong mắt đầy nước mắt và không chịu khuất phục.

Diệp Quân nói: “Theo quy tắc của các người thì hiện tại cái này là của tôi”.

Cô bé tủi thân nhìn hắn, nước mắt không kìm được mà chảy dài trên khuôn mặt.

Diệp Quân vẫn giật lấy cây cung, không những thế còn giật lấy chiếc nhẫn trên tay cô bé.

Cô bé càng khóc to hơn.

Diệp Quân quay người lại nhìn người đàn ông tóc bạc, giọng nói của anh ta run rẩy nói: “Anh trai à, anh chính là kẻ phá vòng!”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Người đàn ông tóc bạc nuốt nước bọt: “Anh là kẻ phá vòng, anh đến đây làm gì? Anh... không phải anh đến đây để bắt nạt người khác sao?”

Diệp Quân thành thật nói: “Tôi còn tưởng rằng các người đều là kẻ phá vòng! Không ngờ các người lại không phải... Ôi, nếu biết vậy tôi đã không tới”.

Mọi người: “...”.

Người đàn ông tóc bạc đen mặt, tên này giết người còn muốn moi tim!

Diệp Quân nói: “Bây giờ tôi đã thắng, giao hết tất cả nhẫn của các người ra đây!”

“Tôi không!”

Lúc này, một người đàn ông của nền văn minh lập tức đứng dậy, hắn ta ngang ngược, trừng mắt nhìn Diệp Quân: “Muốn tiền thì không có, chỉ có một cái mạng, cậu..”.

Lời còn chưa dứt, một thanh kiếm đã kề vào giữa lông mày của hắn ta.

Vẻ mặt người đàn ông kia cứng đờ, giọng run run nói: “Cậu... nghiêm túc đấy à!”

Diệp Quân nhìn hắn ta không nói một lời, hắn đâm kiếm về phía trước, khiến trán hắn ta rách một vết nhỏ, máu tràn ra.

Người đàn ông nhanh chóng lấy chiếc nhẫn của mình ra đặt lên thanh kiếm mà Diệp Quân nói: “Anh trai, quy tắc của giang hồ, giao tiền thì không được giết!”

Diệp Quân cất chiếc nhẫn đi, sau đó nhìn những người của văn minh quần tinh trên sân, vốn dĩ họ còn muốn phản kháng một chút, nhưng khi biết Diệp Quân là kẻ phá vòng, họ đã trực tiếp từ bỏ ý định đó, dù sao thì tiền tài cũng chỉ là vật ngoài thân thôi!

Họ lần lượt giao nộp nhẫn của mình!

Diệp Quân thu hết nhẫn của mọi người đi, cuối cùng hắn nhìn người đàn ông tóc bạc, anh ta do dự rồi nói: “Anh trai, tôi đưa nhẫn cho anh, anh có thể trả lại cây cung cho em gái tôi được không?”

Diệp Quân quả quyết nói: “Không được”.

Người đàn ông tóc bạc cầu xin: “Anh trai, đó là mạng sống của em gái tôi, anh trả lại cho con bé đi, sau này tôi sẽ kiếm tiền trả lại cho anh”.

Diệp Quân vẫn lắc đầu: “Không được”.

“Anh trai à!”

Người đàn ông tóc bạc đột nhiên ôm lấy đùi Diệp Quân, rên rỉ: “Anh ruột à! Anh thương xót cho tôi và em gái tôi đi! Làm sao con bé có thể sống được nếu không có cây 'cung tinh thần' đó? Con bé là niềm hy vọng cuối cùng của nền văn minh quần tinh chúng tôi. Anh trai à! Trả lại cho con bé đi, tôi gọi anh là ba cũng được!”

Lúc này, cô bé bước tới chỗ người đàn ông tóc bạc, cô ta nhẹ nhàng kéo người đàn ông tóc bạc lên, tuy vẫn đang khóc nhưng cô ta lại ôm chặt anh trai mình, không để anh ta cầu xin người khác, nhưng anh ta vẫn ôm chặt đùi Diệp Quân, như thể nếu Diệp Quân không đồng ý anh ta sẽ không buông ra.

Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Gần đây tôi tương đối nghèo!”

“Nghèo?”

Người đàn ông tóc bạc ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, đáng thương nói: “Anh trai à, anh là kẻ phá vòng mà còn nghèo sao? Anh có biết chúng tôi nghèo đến mức nào không? Nền văn minh quần tinh của chúng tôi vẫn còn đang mắc nợ! Tiên Bảo Các cho chúng tôi vay nặng lãi, bây giờ chúng tôi còn nợ họ hơn mấy trăm vạn tổ tinh Linh... Nếu không phải bị ép vào đường cùng, chúng tôi đã không đến làm chuyện cướp bóc này!”


Diệp Quân: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK