Người xung quanh nhanh chóng đi vào gần hết.
Cô ta nhìn chiếc nhẫn trong tay, nhếch mép cười: “Không ngờ kiếm được hẳn một khoản thế này, mình đúng là thiên tài mà! Hì hì”.
Gần bốn trăm tổ mạch, đương nhiên là một khoản không nhỏ với cô ta rồi.
Chu Phạn bèn không nhịn được một tiếng thở dài: “Kiếm tiền từ người giàu dễ thật ấy”.
Rồi nói với Tả Lão: “Ta sẽ đưa Hữu Lão vào, ông canh chừng ở đây. Ai muốn vào thì thu ba mươi linh mạch, nếu kẻ đó mạnh quá thì khỏi, cứ cho vào, đừng làm gì gây xích mích biết chưa?"
Tả Lão tuy có chút không cam lòng nhưng vẫn không dám làm trái lời, chỉ đành gật đầu: “Ta rõ rồi”.
Chu Phạn nheo mắt: “Rõ thật không đấy?"
Tả Lão lại phải gật đầu: “Thật”.
Chu Phạn cười cười, không nói gì thêm. Tả Lão tuy không được tốt tính nhưng sức mạnh vẫn nằm ở hàng đầu, ít có ai làm gì được ông ta.
Rồi cô ta xoay người, đưa Hữu Lão đi vào Thanh Đồng Quỷ Môn.
Để Tả Lão đứng đó với vẻ bực dọc. Tiểu thư không đưa ông ta đi cùng, chẳng lẽ vì chê ông ta có tầm nhìn hạn hẹp?
Rõ ràng ông ta biết nhìn xa trông rộng thế cơ mà!
Đúng lúc này, thời không ở xa chợt nứt ra. Một bóng người mờ ảo và bóng hồng bay vụt ra ngoài, lập tức khiến sóng xung kích vô hình khuếch tán đi bốn phía.
Tả Lão nhíu mày, vung tay lên đập vỡ làn sóng.
Ánh mắt ông ta nhìn hai người kia nhiễm vẻ khó chịu.
Bọn họ chính là Huyền Dương và Ác Đạo Thương Việt của Ác Đạo Minh.
Từ khi có lệnh của Ác Bà, hai người họ không ngừng truy đuổi Diệp Quân, trải qua trăm cay nghìn đắng mới tìm được tung tích của hắn.
Thanh Đồng Quỷ Môn đập vào mắt. Nhưng khi họ vừa dợm chân muốn bước vào thì bị Tả Lão cản lại với vẻ mặt lạnh lùng: “Ai muốn qua cửa thì nộp ba mươi tom”.
Huyền Dương cau mày: “Tại sao?"
Tả Lão đang lúc bức bối, nghe vậy thì nổi cơn xung thiên: “Ông nói mi nộp thì nộp ra, hỏi hỏi làm quái gì?"
Huyền Dương: “???"
Ác Đạo Thương Việt mở miệng: “Các hạ có ý gì?"
Tả Lão liếc xéo cô ta, vừa định đốp chát thì chợt nhớ lời Chu Phạn dặn dò, bèn ráng nhịn xuống: “Không có ý gì. Ai muốn qua cửa thì nộp ba mươi tom”.
Ác Đạo Thương Việt hỏi lại: “Tại sao?"
Tả Lão trơ trơ đáp: “Không muốn giải thích”.
Huyền Dương nổi điên, lập tức vung cú đấm vào mặt ông ta.
Bao nhiêu năm sống trên đời, đây là lần đầu tiên bị khinh thường đến vậy.