Diệp An nói: “Lúc trước em dâu nói rất đúng, danh tiếng hiện tại của đệ vẫn chưa vang danh, đặc biệt là ở ngoài kia, đệ hoàn toàn không có cảm giác tồn tại, hơn nữa, mấy năm gần đây, phần lớn các nền văn minh vũ trụ bị thu phục đều bằng lòng gia nhập vũ trụ Quan Huyên là do cô cô và cha, trong tình huống này, những cường giả của nền văn minh khác sẽ không tin tưởng hoàn toàn vào đệ được...”
Nói rồi, cô ấy nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tỷ nói thẳng, đệ không để ý chứ?”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Không sao.”
Diệp An gật đầu: “Ý của tỷ là đệ có thể đi ra ngoài tung hoành, ví dụ như vực Cửu Châu này chẳng hạn, nơi này rất phù hợp cho các thanh niên đến rèn luyện, chỉ khi ở nơi đó tỷ mới nhận ra rằng, người giỏi ắt sẽ có người giỏi hơn.”
Diệp Quân im lặng.
Hắn biết rất rõ thiên phú của Diệp An, tỷ tỷ hắn không chỉ có thiên phú đáng sợ mà còn có huyết mạch đặc biệt, cộng với việc người dạy dỗ cho tỷ ấy là cường giả cao cấp nhất thế gian, với điều kiện này của tỷ ấy mà vẫn cảm thấy vực Cửu Châu đáng sợ... có thể tưởng tượng được nơi đó đáng sợ đến nhường nào.
Dĩ nhiên, việc này cũng đã kích thích ý chí chiến đấu của hắn!
Hắn cũng muốn lao ra ngoài xông pha.
Gặp các nền văn minh thiên kiêu khác!
Diệp An đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Ta đi đây, đệ cố gắng lên.”
Nói rồi, cô ấy biến thành một luồng thương mang bay thẳng lên trời, lập tức biến mất của bầu trời.
Thấy Diệp An nói đi là đi, Diệp Quân mỉm cười nói: “Tính tình của tỷ tỷ mình đã cởi mở hơn lúc trước rất nhiều.”
Trước kia khi nhìn thấy Diệp An, Diệp An rất trầm tính ít nói, nhưng hiện tại, cô ấy rất cởi mở, tất nhiên là tính cách vẫn còn hơi nóng nảy giống hệt lúc trước.
Chu Phạn đột ngột lên tiếng: “Tiếp theo đây ngươi có tính toán gì không?”
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Chu Phạn: “Chuyện lần này có ảnh hưởng gì đến cô không?”
Chu Phạn nói: “Có, nhưng không lớn mấy.”
Thật ra, lãnh đạo cấp cao của Đại Chu đều biết đến nỗi kinh hoàng của Diệp Quân và thư viện Quan Huyên, phải biết rằng, sức mạnh của Đại Chu ngày hôm nay là luồng kiếm khí ở bên trong lãnh thổ Đại Chu, có thể nói rằng luồng kiếm khí này chính là bùa hộ mạng của hoàng tộc Đại Chu.
Nhưng những người ở phía dưới lại không biết điều này.
Lý do mà cô ta có thể trấn áp được toàn bộ Đại Chu, còn có một nguyên nhân khác, đó là các tông môn và thế gia đứng đầu trong lãnh thổ Đại Chu đều ủng hộ cô ta, như Đạo gia, Từ Thiên, và đám người Nguyên Tướng.
Đây mới chính là những trụ cột vững chắc của Đại Chu.
Diệp Quân nói: “Đây là một gánh nặng lớn.”
Chu Phạn gật đầu: “Ta có thể làm tốt được.”
Diệp Quân nhìn Chu Phạn, hai mắt Chu Phạn rất kiên định.
Diệp Quân phì cười, sau đó nắm lấy tay Chu Phạn, hai người từ từ đi về phía xa.
Chu Phạn nói: “Vốn dĩ ta giao quyền lực cho Tứ ca của ta, là do gã đại diện cho đám ngoan cố đó, ta hy vọng gã sẽ giúp ta ổn định bọn họ, nhưng ta không ngờ rằng, gã lại bị tiền che mờ con mắt...”