Chàng trai áo trắng cười khẽ, không cãi lại.
Chẳng mấy chốc, hai tỷ đệ đã đi vào sơn cốc.
Sau khi hai người vào sơn cốc, Diệp Quân lại chờ một lúc rồi mới đi vào.
Vừa tới gần sơn cốc, Diệp Quân đã cảm nhận luồng uy áp cường đại đáng sợ, đè nặng khiến hắn hơi ngạt thở.
Mạnh quá!
Diệp Quân nhìn bầu trời trong sơn cốc lóe lên tia sét, vẻ mặt cực kỳ nặng nề, Tuế Nguyệt Kiếp này không phải điều mà bây giờ hắn có thể chống cự, nếu không có đá Tỵ Kiếp, hắn cũng không dám đến đây!
Mà chắc là Tháp gia có thể chịu được!
Sau khi vào sơn cốc, phía trước không xa có một lôi khu, Diệp Quân phát hiện trong lôi khu có bảy người đang cố gắng duy trì trận pháp chống lại lôi uy ấy.
Bảy người lần lượt thi pháp, duy trì bảo vệ trận pháp của họ, nhưng có thể nhìn ra được cả bảy người đã gần như kiệt sức, chết chỉ là vấn đề thời gian.
Đương nhiên Diệp Quân không chọn cách ra tay giúp đỡ, tuy hắn có đá Tỵ Kiếp nhưng hắn không muốn để lộ ở nơi này. Dù có thể cứu bảy người kia, nhưng hắn không dám chắc nếu cứu xong, họ có rêu rao chuyện hắn có đá Tỵ Kiếp hay không, hay thậm chí bọn họ sẽ ra tay luôn với hắn!
Bản chất con người rất xấu xa!
Hắn không dám cược!
Dù sao bây giờ hắn tự bảo vệ mình còn khó, trước khi có thực lực mạnh tuyệt đối, làm việc tốt nên suy nghĩ cẩn thận trước!
Diệp Quân cẩn thận đi vòng qua lôi khu bên đó, sau đó men theo vòng ngoài chầm chậm đi vào chỗ sâu, rất nhanh hắn đã đi qua một khe núi, cách khe núi mấy nghìn trượng có một ngọn núi cao vạn trượng, phía trên đỉnh núi loáng có thể thấy thoáng mấy tòa kiến trúc cổ kính nguy nga.
Diệp Quân nhìn lên đỉnh núi, trong lòng biết rằng có lẽ đây là Thượng Thanh Tông trong truyền thuyết.
Diệp Quân men theo bậc thang đá xanh trước mặt đi về phía xa, khi tới chân núi, hắn xoay người nhìn về cách đó không xa, bên phải, ngoài phạm vi mấy chục trượng có một tấm bia, trên bia có ba chữ lớn: Thượng Thanh Tông!
Đúng lúc này, trên núi chợt vang lên tiếng đánh nhau, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên, hắn không nghĩ nhiều mà tăng nhanh bước chân, men theo thang đá đi lên đỉnh núi. Lên đến đỉnh núi, Diệp Quân nhìn thấy người đang đánh nhau ở đó chính là hai tỷ đệ cô gái váy mây lúc nãy.
Đối thủ của họ là một hình nộm sắt đen cầm kiếm sắt, hình nộm cầm kiếm sắt một đấu hai mà vẫn hoàn toàn áp đảo hai tỷ đệ cô gái váy mây, họ gần như không có năng lực đánh trả!
Nhìn hình nộm đó, vẻ mặt Diệp Quân chấn động, thực lực của hình nộm này còn mạnh hơn Trần Quyền lúc trước, nếu ở vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ thì Đại Đế cũng không phải đối thủ của nó!
Lúc này người phụ nữ bí ẩn chợt nói: “Có lẽ đây là thuật hình nộm đã thất truyền từ lâu, ta cũng chỉ thấy trên sách cổ, không ngờ trên đời lại thật sự có phương pháp tu luyện đáng sợ này. Thực lực của hình nộm này đã đạt tới Bán Bộ Đại Đế rồi!”
Bán Bộ Đại Đế!
Diệp Quân gật đầu, thực lực của hình nộm này rất lợi hại, hơn nữa chất liệu tạo nên nó còn rất đặc biệt, trong lúc chiến đấu, sức mạnh của hai tỷ đệ cô gái váy mây tấn công lên người nó mà nó chẳng hề mảy may chút nào!
Lúc này người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Ngươi có thể phát triển ở Loạn Tinh Giới này, nếu ngươi học được hết văn minh võ đạo của nền văn minh Vĩnh Sinh thì càng tốt”.