Diệp Quân ngạc nhiên: “Vĩnh Sinh Đại Đế đã đến đây?"
Ông lão gật đầu: “Vừa mới cách đây không lâu. Ông ta nói chỉ cần Thượng Kiếm Tông ta nguyện ý làm việc cho thì ông ta sẽ giúp chúng ta thoát khỏi khốn cảnh”.
Diệp Quân: “Các vị đã từ chối”.
Ông lão cười mỉa: “Thượng Kiếm Tông ta cốt cách như sắt thép, sao có thể cam tâm khom lưng làm tay sai?"
Diệp Quân im lặng.
Hắn biết rất nhiều kiếm tu... nói dễ nghe thì có ngạo khí, nói khó nghe thì là lì lợm, nhưng thường đều là những nhân vật khiến người kính nể.
Thà gãy không cong, chết cũng bất khuất.
Ông lão lại nói: “Ngươi thật sự bằng lòng cho ta mượn đạo ấn?"
Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên”.
Ông lão lại hỏi: “Chỉ cần truyền thừa kiếm đạo, không cần gì khác?"
Diệp Quân cười: “Cầu thêm một phần thiện duyên”.
Ông lão sững ra rồi bật cười: “Ha ha... Hay cho một phần thiện duyên! Thiếu niên, phần thiện duyên này, Thượng Kiếm Tông ta đồng ý!"
Nói xong, ông ta cầm lấy đạo ấn rồi khởi động. Một luồng sức mạnh bí ẩn lan tràn khắp đại điện.
Uỳnh!
Trời đất bên ngoài rung động kịch liệt. Phù ấn Đại Đạo khổng lồ xuất hiện ở chân trời, đạo ấn bay vút ra từ bên trong điện, hòa vào phù ấn.
Ầm!
Phù ấn run lên bần bật trước khi vỡ nát tan tành.
U u u!
Tiếng kiếm minh lảnh lót vọng lên từ lòng đất, theo sau là vô số tiếng kiếm minh khác.
Diệp Quân nhìn ra bên ngoài, cảm nhận được từng luồng khí tức kiếm đạo hùng hậu ập đến. Sắc mặt hắn đanh lại khi nhận ra vô số khí tức của Mệnh Vận Đại Đế.
Lại thêm một siêu thế lực xuất hiện trên đời!
Đúng lúc này, thân hình ông lão tóc trắng chợt nhòe đi.
Diệp Quân giật mình.
Ông lão chỉ cười không nói rồi hoàn toàn biến mất. Diệp Quân quay phắt lại nhìn, thấy ông ta xuất hiện ở nơi xa.
Đó mới là bản thể chân chính!
Ông lão nhắm mắt lại, thì thầm: “Thượng Kiếm Tông...”
Uỳnh!
Hàng loạt luồng khí tức cuồn cuộn vọt lên từ mặt đất.
Diệp Quân đi ra ngoài, thấy ông lão vung tay gọi đạo ấn xuất hiện. Ông ta nhìn nó, không nói gì, cũng không có ý trả lại.
Diệp Quân cũng im lặng quan sát.
Hắn vốn muốn đánh cược một phen.