Nghịch tử?
Lúc này, tất cả mọi người đều hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn vào tận cuối tinh hà, ở đó từng luồng khí tức cực mạnh cuồn cuộn đến như thủy triều, uy lực cực mạnh tựa như muốn nghiền nát cả khu vực Thần Hư, vô cùng đáng sợ.
Mọi người đều sợ hãi.
Người đến là ai?
Trên không trung, Dị chủ nhìn chằm chằm tận cuối tinh hà, khẽ cau mày, trong mắt ông ta hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Mấy người Kỳ Pháp ở một bên mặt đầy vẻ khó hiểu.
Đúng lúc này, một hư ảnh bỗng xuất hiện trên bầu trời hoàng lăng, khi hư ảnh đó xuất hiện, thần ấn Vô Thượng trong tay Diệp Quân run rẩy, phát ra từng tiếng kêu trầm thấp. Hình như mấy người Kỳ Pháp xung quanh cảm nhận được gì đó, ai cũng biến sắc, sau đó sắc mặt trắng bệch như thây ma.
Văn Tư cách đó không xa nhìn hư ảnh đó, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm trọng: “Người này rất mạnh”.
Đa Nguyên Đạo Đế mỉm cười, nụ cười hơi kỳ lạ.
Văn Tư: “…”
Lúc này, hư ảnh dần ngưng tụ lại, là một người đàn ông trung niên mặc long bào, có bộ râu bồng bềnh, không giận mà uy, trên người toát ra một khí thế bức người.
Khi nhìn thấy người đến, mấy người Kỳ Pháp đó đều hơi khó tin.
Phạn Đạo Nguyên!
Thủy tổ nền văn minh của vương triều Thần Hư.
Sao ông ta lại xuất hiện ở đây?
Chẳng phải ông ta đã chết rồi sao?
Cường giả khu vực Thần Hư đầy ngờ vực.
Dị chủ nhìn chằm chằm Phạn Đạo Nguyên, trong mắt ngoài vẻ nghiêm nghị thì còn chút kiêng dè.
Khi Phạn Đạo Nguyên này ở đây, dị vực bị chèn ép đến mức không thở nổi, ngay cả chút địch ý cũng không dám để lộ chứ đừng nói đến việc đấu với vương triều Thần Hư.
Ông ta cũng không ngờ Thủy tổ nền văn minh vương triều Thần Hư lại xuất hiện ở đây, hôm nay chuyện này hơi khó hiểu, bất thường.
Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế bên dưới, ánh mắt sa sầm: “Nghịch tử”.
Giọng nói như sấm rền.
Ầm!
Chỉ một tiếng quát đã khiến khu vực Thần Hư thiêu đốt.
Mọi người hoảng sợ.
Diệp Quân cũng hãi hùng, điều khiến hắn ngạc nhiên là lúc này sức mạnh luật pháp Vô Thượng trong người hắn đang sôi sục như thể đang đáp lại Phạn Đạo Nguyên, hắn nhanh chóng trấn áp lại.
Ngay lúc này Phạn Chiêu Đế bỗng vung tay phải lên, cả khu vực Thần Hư bỗng chốc khôi phục lại như trước.
Thấy thế Phạn Đạo Nguyên híp mắt lại.
Phạn Chiêu Đế nhìn Phạn Đạo Nguyên, cười nói: “Lão tổ, ông quả nhiên vẫn luyến tiếc luật pháp Vô Thượng”.
Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế: “Ngươi cố ý lợi dụng hắn để dụ ta ra”.
Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Phải”.
Phạn Đạo Nguyên bình tĩnh nói: “Sao thế, muốn đánh chết ta để thay thế à?”
Phạn Chiêu Đế hỏi ngược lại: “Không được sao?”
Vừa nghe cô ta nói thế, các cường giả khu vực Thần Hư đều vô cùng ngạc nhiên.
Phạn Chiêu Đế muốn làm gì thế?
Đánh chết tiên tổ hả?
Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế: “Đừng quên nguồn gốc sức mạnh mà ngươi tu luyện là của ta”.
Phạn Chiêu Đế không đáp lời Phạn Đạo Nguyên mà quay đầu nhìn các cường giả khu vực Thần Hư đó: “Vương triều Thần Hư chúng ta cộng với vị lão tổ này thì có tổng cộng mười chín vị Đế Vương, mà cuối cùng mười tám vị Đế Vương đều chết, các vị có biết tại sao không?”
Mọi người đều hơi thắc mắc.
Phạn Chiêu Đế cười rồi nói tiếp: “Bởi vì một khi có người đạt đến trên Vô Thượng Thần Đế, cũng chính là cảnh giới Đạo Thần trong truyền thuyết thì sẽ cưỡng ép cướp đoạt tim thần luật pháp Vô Thượng trong cơ thể”.