Tăng Vô cười nói: “Biến Chất cũng được phân chia cấp bậc, cấp một là cơ bản nhất, phá thời không, chắc ngươi cũng biết thời gian và không gian tách biệt, người bình thường có thể dễ dàng phá không gian, nhưng rất khó phá vỡ thời không. Nếu ngươi có thể đạt Biến Chất thì có thể phá thời không. Cấp hai là Phá Giới, mười vạn dặm thời không là một giới, nếu ngươi có thể xuất một trăm nhát kiếm trong nháy mắt thì mười vạn dặm thời không sẽ hóa thành tro tàn trong chớp mắt.
Diệp Quân hỏi: “Cấp ba thì sao?”
Tăng Vô cười đáp: “Phá Vực!”
Diệp Quân nhíu mày: “Phá Vực?”
Tăng Vô gật đầu: “Đúng vậy, trăm vạn dặm là một vực, nếu ngươi có thể xuất ngàn nhát kiếm trong nháy mắt thì sức mạnh biến chất đủ để hủy diệt một thế giới nhỏ”.
Diệp Quân trầm mặc, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Tăng Vô cười nói: “Thứ để đo lường thực lực không chỉ có cảnh giới, bởi vì có nhiều người cảnh giới rất cao, hoặc có người cảnh giới tự thân không cao, nhưng những cảnh giới khác lại rất cao. Ví dụ như ngươi, cảnh giới tự thân không cao, nhưng cảnh giới kiếm đạo lại rất cao, vì vậy có một số người cảnh giới cao hơn ngươi, nhưng thực lực của họ kém xa ngươi”.
Ông ấy ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Mọi người có thể cảm thấy hơi bất thường, nhưng thực ra là bình thường mà thôi, bởi vì bọn họ chỉ nhìn vào cảnh giới tự thân của ngươi, mà không nghĩ tới cảnh giới đạo kiếm của ngươi! Ngươi là Kiếm Đế, cảnh giới này có thể so sánh với cảnh giới Đăng Phong, nếu cảnh giới của ngươi cũng đạt được đến cảnh giới Đăng Phong thì sức chiến đấu của ngươi sẽ càng thêm kinh khủng”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Tăng Vô mỉm cười: “Nếu còn chỗ nào không hiểu thì có thể hỏi ta!”
Diệp Quân khẽ hành lễ: “Đa tạ!”
Tăng Vô chắp tay, đang định nói gì đó bỗng nhíu mày, sau đó nói: “Có người tới, ta đi xem thử, ngươi ở đây tu luyện tiếp đi”.
Diệp Quân đáp: “Được!”
Tăng Vô quay người biến mất tại chỗ.
Ở cổng chùa.
Tăng Vô nhìn thấy hai người, đó là Đại Võ Tông và Lục Thiên.
Đại Võ Tông nhìn thấy Tăng Vô lập tức cười nói: “Tăng Vô viện chủ, làm phiền ông rồi!”
Tăng Vô liếc nhìn hai người, cười nói: “Đại Võ Tông đến tìm ta có việc gì sao?”
Đại Võ Tông gật đầu: “Viện chủ Tăng Vô, ta có thể vào trong nói chuyện không?”
Tăng Vô gật đầu: “Đương nhiên có thể!”
Ba người họ đi vào đại điện, Đại Võ Tông nói thẳng: “Chắc viện chủ Tăng Vô cũng biết trận chiến giữa Lục Thiên và Diệp Quân!”
Tăng Vô gật đầu: “Ta biết!”
Đại Võ Tông nhìn thẳng vào Tăng Vô: “Tăng Vô viện chủ, hai người bọn ta cần sự hỗ trợ của Phật Viện!”
Tăng Vô nhìn Lục Thiên, sau đó cười nói: “Ý của Đại Võ Tông là gì?”
Đại Võ Tông nhìn Lục Thiên, Lục Thiên đi ra ngoài, sau đó kích thích tâm pháp, bỗng một vệt huyết mạch nhàn nhạt xuất hiện trên người gã.
Tăng Vô sững sờ nói: “Huyết mạch phong ma?”
Lục Thiên gật đầu: “Đúng vậy!”
Đại Võ Tông nhìn Tăng Vô: “Tăng Vô viện chủ, ông đã biết thân phận của Lục Thiên rồi chứ?”