Từ Chân lắc đầu: “Ta cần đi một nơi khác”.
Diệp Quân hỏi: “Đi nơi nào?”
Từ Chân chỉ mỉm cười không đáp.
Diệp Quân cùng hai cô gái đều lộ vẻ căng thẳng.
Từ Nhu níu tay Từ Chân, run run hỏi: “Đại tỷ…”
Từ Chân nhoẻn cười: “Thiên hạ này không có bữa tiệc nào không tan, mọi người cũng đến lúc chia tay rồi”.
Diệp Quân nhìn Từ Chân: “Vũ Trụ Kiếp?”
Từ Chân ngẩng đầu, nhìn vào một nơi sâu thẳm trong tinh không, mỉm cười: “Không chỉ có thế”.
Không chỉ có thế!
Diệp Quân nhăn mày, ý gì?
Ầm!
Đúng lúc này, từ một nơi xa xôi và sâu thẳm trong tinh không, một hơi thở khủng bố chợt cuồn cuộn kéo tới.
Diệp Quân lập tức quay phắt người sang, nhìn về phía ấy, hơi thở kia xuất phát từ một nơi cực xa, xa đến độ chính hắn cũng không thể cảm nhận được nguồn cội của nó.
Nhưng hơi thở khủng bố này đã lan tới, bao phủ toàn bộ vũ trụ.
Diệp Quân cả kinh: “Đây là?”
Từ Chân khẽ mỉm cười: “Là Vũ Trụ Kiếp!”
Vũ Trụ Kiếp!
Diệp Quân kinh hãi tột cùng: “Vũ Trụ Kiếp chuẩn bị bùng nổ?”
Từ Chân gật đầu: “Bọn chúng đã chờ rất lâu rồi”.
Bọn chúng?
Diệp Quân quay đầu nhìn Từ Chân, đang muốn hỏi gì thì ngay lúc này, thời không bốn phía chợt rách toạc, ngay sau đó, hơn mười vạn Tuế Nguyệt trường hà đột nhiên xuất hiện.
Ngay ở phía trước, nơi đó có một dòng Tuế Nguyệt trường hà lớn nhất, từ trong Tuế Nguyệt trường hà này, có một cô gái chậm rãi bước ra.
Cô gái nọ mặc áo bào trắng, mặt đeo một chiếc mặt nạ vàng kim, sau lưng cô ta còn có hai gã cường giả thần bí khoác áo choàng đen.
Vừa thấy cô gái nọ, con ngươi Diệp Quân chợt co rút lại.
Chính là người phụ nữ này!
Người này lại tới tận đây!
Từ những dòng thời không Tuế Nguyệt bốn phía, có vô số người đang từ từ bước ra. Khi thấy những người này, con ngươi Diệp Quân co thắt lại.
Tất cả những cường giả này… đều có hơi thở mạnh hơn cả Vĩnh Sinh Đại Đế khi đã đột phá.
Thấy nhiều cường giả mạnh như vậy cùng xuất hiện, Diệp Quân hoàn toàn ngây người.
Mệnh Vận Đại Đế chỉ là con kiến?
Chuyện này là sao?
Những cường giả này từ đâu tới?
Bọn họ muốn gì?
Hôm nay, giết Chân Thần!
Trong tinh không, Diệp Quân nhìn Từ Chân trước mặt, sắc mặt nghiêm nghị và căng thẳng tột cùng: “Chân tỷ, đám người đó…”