Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng Đạo Trần không ngồi, tiếp tục nhẹ nhàng đấm lưng cho ông ta: “Làm ngược lại, thường có cơ hội chiến thắng lớn hơn, nếu vị Quân Đế đó thật sự động lòng, yêu vị tộc trưởng Tĩnh Chiêu này, vậy món binh đế tộc Đệ Nhất hy sinh, quá nhỏ nhặt không đáng kể rồi.”

Đạo Trí nói: “Cháu cảm thấy vị Quân Đế đó sẽ yêu vị tộc trưởng Tĩnh Chiêu này chứ?”

Đạo trần im lặng một lát, nói: “Khó nói, tộc trưởng Tĩnh Chiêu là cô gái đẹp nhất Thập Hoang, hơn nữa, lúc trẻ đã dùng thủ đoạn ghê gớm giành được vị trí tộc trưởng tộc Đệ Nhất, là tộc trưởng trẻ nhất từ trước tới nay của tộc Đệ Nhất, còn quản lí tộc Đệ Nhất ngay ngắn rõ ràng, thậm chí có xu hướng chấn hưng tộc Đệ Nhất. Người này, cho dù là ngoại hình, hay thủ đoạn, trí tuệ, hoặc thực lực, đều đỉnh cấp nhất, nếu Quân Đế thật sự yêu cô ta, cũng có thể hiểu được.”

Nói tới đây, trong mắt y xẹt qua một tia phức tạp: “Đám người Quân Ngự kia đang tính kế gia tộc, còn vị tộc trưởng Tĩnh Chiêu này lại mưu cầu đế, không cùng một cấp bậc.”

Đạo Trí từ từ đứng dậy, ông ta nhẹ nhàng vỗ vào thiếu niên trước mặt, trong mắt đầy vui vẻ yên tâm: “Cháu ưu tú hơn cha cháu rồi.”

Đạo Trần khẽ cười: “Cháu là cháu ruột của ông nội mà!”

“Ha ha!”

Đạo Trí cười lớn, sau đó nói: “Cháu phân tích rất đúng, nhưng cháu không chú ý một chuyện.”

Đạo Trần vội kính cẩn nói: “Xin ông nội chỉ dạy.”

Đạo Trí nói: “Vị tộc trưởng Tĩnh Chiêu đó muốn khiến người khác yêu cô ta, cuối cùng cũng vì để dùng cho tộc Đệ Nhất, vậy liệu có khả năng vị Quân Đế kia đã rõ tâm tư người khác như lòng bàn tay hay không?”

Đạo Trần cau mày.

Đạo Trí trầm giọng nói: “Người này thành đế lúc còn trẻ, tuyệt đối không phải người thường, nếu vị tộc trưởng Tĩnh Chiêu kia thật sự coi thường hắn như vậy, muốn đùa giỡn hắn trong lòng bàn tay, vậy mới là ngu xuẩn thật sự, cháu phải biết, ‘tình’ của thế gian, là thứ có tính thay đổi dễ nhất, có thể thay đổi tính cách người khác, cũng có thể thay đổi tính cách của mình.”

Nói tới đây, ông ta đột nhiên từ từ bước tới cửa đại điện, ngẩng đầu nhìn chân trời, nhẹ giọng nói: “Thật ra, cho dù cô ta yêu Quân Đế, hay là Quân Đế yêu cô ta, chỉ cần giữa hai bọn họ xảy ra xích mích tình cảm, thì cô ta đã thắng một nửa, nếu tiến thêm một bước, giữa hai bọn họ xảy ra quân hệ, vậy chẳng khác nào cô ta và tộc Đệ Nhất sẽ mãi mãi ở thế bất khả chiến bại. Khó trách cô ta bằng lòng lấy món binh đế kia ra đổi lấy Diệp Quân, chúng ta đều cho rằng mình chiếm hời lớn, lại không biết, đã bị cô ta tính kế, như cháu nói, chúng ta đều đang mưu toan lợi ích, còn cô ta thì đi mưu cầu đế, mưu kế sâu xa của người phụ nữ này thật sự quá đáng sợ, thế thì không biết Quân Đế có phải là đối thủ của cô ta không?”

Bày mưu với Đại Đế!

Một binh đế thì là cái thá gì so với một vị Đại Đế chứ?

Đừng nói đến binh đế, do dù trả giá bằng cả tộc Đệ Nhất, điều đó vô cùng đáng giá, bởi vì chỉ cần Đệ Nhất Tĩnh Chiêu không chết, hơn nữa quan hệ với Diệp Quân lại tiến sâu thêm một bước, bởi vậy bất cứ lúc nào cô ta cũng có thể đào tạo ra một gia tộc đáng sợ.

Đạo Trần thấp giọng nói: “Ông nội, vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào? Nên vào cuộc, hay chỉ đứng ngoài quan sát?”

Đạo Trí khẽ lắc đầu: “Tham gia cùng đám người Quân Ngự là vào chỗ chết. Tham gia cùng với Quân Đế, chúng ta đã bỏ lỡ thời điểm quan trọng, bây giờ nhập hội cùng cũng không còn ý nghĩa gì nữa, ôi...”

Nói đến đây, ánh mắt ông ta lóe lên một tia phức tạp: “Ta già thật rồi, lạc hậu, không dùng được nữa rồi.”

Đạo Trần đột nhiên nói: “Ông nội, thật ra chúng ta vẫn có thể vào cuộc.”

Đạo Trí quay đầu nhìn Đạo Trần, Đạo Trần thấp giọng nói: “Ông nội, kiếp nạn phải đến thì sẽ đến, loạn thế ắt sẽ xảy ra, không có bất cứ ai có khả năng giữ được mình, nếu chúng ta không vào cuộc, cho dù ai trong bọn họ là người chiến thắng cuối cùng, chúng ta đều chỉ mang thân phận thần phục, mà khi đó thần phục thì còn ý nghĩa gì nữa đâu. Bây giờ chúng ta đầu tư vào cuộc chiến này, chính là đang giúp người gặp nạn, chiếm quyền chủ động.”

Đạo Trí cười nói: “Vậy theo cháu, chúng ta nên làm như thế nào? Bây giờ đi đầu hàng tộc Đệ Nhất kia ư?”

Đạo Trần lắc đầu: “Không, cô gái này quá nhiều mưu tính, làm việc tàn nhẫn, chắc chắn không phải là người lương thiện. Nếu chúng ta tham gia thì nên tham gia cùng Quân Đế kia, lúc ấy khi người này thành Đế, lại vì hàng vạn sinh linh và bạn của hắn, mà bằng lòng phế bỏ tu vi Đại Đế của mình, đủ thấy nhân phẩm của hắn. Chúng ta đi theo hắn, mới có kết quả tốt.”

Đạo Trí nhìn Đạo Trần một lúc lâu, sau đó ông ta mỉm cười, vỗ nhẹ lên vai Đạo Trần một cái: “Cháu làm đi, ông nội ủng hộ cháu.”

Đạo Trần khẽ cười đáp: “Vâng ạ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK