Nam thần linh nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa: “Có ra tay không?”
Nữ thần linh lắc đầu: “Mạt Ách này rất kiêu ngạo, bây giờ nếu hai chúng ta ra tay chắc chắn sẽ khiến ông ta không vui. Tuy sức chiến đấu của kiếm tu kia ngày càng mạnh hơn. Nhưng hắn ta muốn thắng Mạt Ách rõ ràng là một chuyện hoang đường”.
Nam thần linh gật đầu, tiếp tục theo dõi trận chiến.
Oanh!
Lúc này phía xa chợt vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc, sau đó Diệp Quân lại liên tục lùi về sau.
Hắn vừa dừng lại thì Mạt Ách thần linh kia đã xông tới đánh mạnh một quyền về phía hắn.
Sau khi dừng lại, Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt, hắn nắm chặt thanh kiếm trong tay, lúc Mạt Ách đã đến ngay trước mặt thì hắn đột nhiên đâm kiếm ra.
Thời không Tuế Nguyệt chồng chéo!
Kiếm chém ra, hàng vạn hàng nghìn thanh ý kiếm bay đi từ trước mặt Diệp Quân, sau đó hội tụ thành một thanh.
Ầm!
Một vùng thần quang vỡ tan thành, Diệp Quân và Mạt Ách thần linh cùng lúc lùi lại.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người xung quanh đều tỏ vẻ khó tin, bọn họ không ngờ Diệp Quân lại có thể chém lui một vị thần linh chỉ bằng một kiếm, dù vị thần linh này chỉ là một phân thân nhưng đó cũng là thần linh đấy!
Sao có thể chứ?
Sau khi dừng lại, Mạt Ách nhìn xuống cơ thể của mình, lúc này thân thể của ông ta đã trở nên mờ ảo hơn rất nhiều.
Mạt Ách híp mắt lại, ông ta ngẩng đầu nhìn Diệp Quân phía xa, trong lòng hơi khiếp sợ, vì ông ta không ngờ phàm nhân tựa như con kiến trong mắt mình lại có kiếm ý cô đọng như thế, dù là ông ta cũng không thể đánh vỡ được nó.
Sau nỗi khiếp sợ, cơn tức giận ập đến!
Một kẻ tầm thường lại dám khinh nhờn thần linh?
Mạt Ách chậm rãi siết chặt hai tay, hoa sen màu đen trước ngực ông ta chợt tản ra những lưu quang màu đen. Sau đó một hơi thở vô cùng đáng sợ lan ra trong đất trời, sắc mặt cao thủ của bốn gia tộc bên dưới đều thay đổi dữ dội, bọn họ đồng loạt lùi lại, cách xa nơi này.
Diệp Quân ở phía xa vung ý kiếm trong tay, hắn nhìn về phía Mạt Ách thần linh, trong mắt không có chút sợ hãi nào mà còn tràn đầy hưng phấn.
Trận chiến này còn kích thích hơn sức mạnh phong ấn của Thần Nhất rất nhiều.
Hiện tại hắn có cảm giác máu huyết trong cơ thể mình bắt đầu sôi trào, nhưng hắn cũng không sử dụng chút sức mạnh huyết mạch nào.
Đúng lúc này, Mạt Ách thần linh kia đột nhiên biến mất, trong nháy mắt một đoá hoa sen màu đen đáng sợ loé lên, bay thẳng đến chỗ Diệp Quân.
Trong tích tắc tinh hà vũ trụ trong toàn bộ đất trời đều bắt đầu tan vỡ!
Mà gần như cùng lúc đó, Diệp Quân đột nhiên biến mất khỏi vị trí ban đầu, vào khoảnh khắc hắn biến mất, một huyết mạch chợt bao trùm lấy thiên địa.
Ba sức mạnh huyết mạch xuất hiện!
Vụt!