Diệp Quân liếc nhìn Táng Cương bên cạnh, sau đó nói: “Ta không biết, ta chỉ biết huyết mạch nhà ta không bài xích cô bé, cô bé từng hút máu của ta nên cũng có loại huyết mạch đó”.
Nghe vậy, đôi mày Diệp An càng cau chặt hơn.
Huyết mạch phong ma không bài xích!
Điều này thật sự rất hiếm thấy, phải biết rằng, huyết mạch phong ma này vô cùng kiêu ngạo, người bình thường, nó đều coi thường, Diệp An quay đầu nhìn về phía Táng Cương, Táng Cương vẫn đang nhìn cô ấy, chờ cô ấy nấu mì.
Diệp An lấy ra một gói mì ăn liền, lại nấu cho Táng Cương một bát.
Mà cường giả Đại Chu xung quanh cũng đang nhìn ba người họ ăn mì.
Lúc này, cường giả Đại Chu càng ngày càng nhiều, khi thấy Chu Đế bị trói trên đất giống như chó, sắc mặt những cường giả Đại Chu kia đều trở nên khó coi.
Chu Đế là hoàng tử Đại Chu, hôm nay bị đối xử như vậy, quả thực là xúc phạm Đại Chu!
Cảm nhận được tâm trạng biến hóa của cường giả Đại Chu, Nguyên Tướng lập tức lạnh lùng liếc mắt nhìn những cường giả xung quanh đang chạy tới.
Lúc này, một ông lão đột nhiên đi tới trước mặt Nguyên Tướng, ông lão trầm giọng nói: “Nguyên Tướng, dù Tứ hoàng tử điện hạ có lỗi, gã cũng không nên bị đối xử như vậy, cô gái này đối xử với Tứ hoàng tử điện hạ như vậy không chỉ đang sỉ nhục Tứ hoàng tử điện hạ, còn là đang sỉ nhục Đại Chu ta”. Những cường giả gia tộc khác vội vàng gật đầu theo.
Nguyên Tướng tức giận nói: “Câm miệng!”
Lúc này, ông ta muốn tự tay giết chết Tứ hoàng tử!
Bởi vì ông ta biết rất rõ chuyện này tệ đến mức nào, nếu ông ta làm không tốt, thậm chí có thể liên lụy tới toàn bộ Đại Chu.
Phải biết rằng, tộc Thiên Long đã bị vũ trụ Quan Huyên tiêu diệt như vậy.
Nghe Nguyên Tướng nói xong, sắc mặt ông lão cũng trầm xuống: “Nguyên Tướng, tại sao ngươi lại giúp đỡ người ngoài”.
Nguyên Tướng quay đầu nhìn về phía ông lão: “Lý Việt, ngươi có biết ngươi đang nói gì không?”
Lý Việt - gia chủ nhà họ Lý!
Nhà họ Lý này chính là nhà ngoại của Tứ hoàng tử, cũng là phe ban đầu ủng hộ Chu Đế tranh đoạt ngôi vị hoàng đế lớn nhất.
Lý Việt trầm giọng nói: “Nguyên Tướng, chẳng lẽ ngươi lại đứng nhìn người ngoài sỉ nhục thành viên hoàng thất Đại Chu như vậy?”
Lúc này, một số cường giả Đại Chu cũng đứng dậy bày tỏ bất bình.
Những người này phần lớn đều bên phe Tứ hoàng tử, đồng thời cũng là một số gia tộc và tông môn không muốn sát nhập vào thư viện Quan Huyên.
Thấy cảnh này, sắc mặt Nguyên Tướng nhất thời trầm xuống, ông ta muốn trấn áp, nhưng ông ta hiểu rõ với thực lực của ông ta không đủ để trấn áp những người này, nếu thực lực không đủ, cưỡng ép trấn áp, sẽ chỉ khiến chuyện càng trở nên phức tạp hơn.
Bên cạnh đó, Diệp An liếc nhìn đám người Lý Việt, tiếp tục ăn mì.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Sao tỷ nhận ra đệ?”
Diệp An bình tĩnh nói: “Đệ đoán xem”.
Diệp Quân lắc đầu: “Không đoán ra”.
Diệp An nhìn hắn: “Cảm ứng huyết mạch”.
Diệp Quân hơi ngẩn ra, sau đó lắc đầu cười, hắn quên mất điều này.
Diệp An ăn xong miếng mì cuối cùng, cô ấy đột nhiên lấy ra ba chai bia, đưa cho Diệp Quân và Táng Cương một chai, sau đó nói: “Đệ đang làm gì vậy?”
Diệp Quân không từ chối, cầm lên uống một ngụm, sau đó nói: “Cô cô bảo đệ tới đây làm chút việc”.
Cô cô áo trắng!
Diệp An hơi tò mò: “Việc gì?”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Cứu một vũ trụ”.
Diệp An nói: “Nên những chuyện xảy ra sau đó chỉ là ngoài ý muốn?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không phải ngoài ý muốn, núi cao hoàng đế xa, không chỉ nơi này, những nơi khác khẳng định cũng xảy ra những chuyện như vậy”.
Diệp An nói: “Đệ có tính toán gì không?”