Vực Cửu Châu.
Bàn Lăng đứng trước cửa đại điện, một ông lão cung kính đứng phía sau cô ta.
Bàn Lăng nói: “Thế nào rồi?”
Ông lão trầm giọng nói: “Binh đoàn đánh thuê Thức Thần cử rất nhiều cường giả đến, nhưng họ đều không ra tay, họ đang đợi Hách Liên Phu và cường giả Sáng Thế Đạo Điện phân định thắng bại”.
Bàn Lăng khẽ gật đầu, không nói gì nữa.
Ông lão do dự một lúc, sau đó nói: “Đại tiểu thư, gia chủ nhà họ Hách Liên vẫn luôn liên hệ với chúng ta, mong hai bên có thể hợp sức cùng chống lại địch…”
Bàn Lăng lắc đầu: “Từ chối họ đi”.
Ông lão nhắc: “Đại tiểu thư, kẻ thù của chúng ta cũng là binh đoàn đánh thuê Thức Thần…”
Bàn Lăng gật đầu: “Ta biết, nhưng hiện tại tộc Hách Liên không chỉ phải đối mặt với binh đoàn đánh thuê Thức Thần, mà còn phải đối mặt với Sáng Thế Đạo Điện, bây giờ chúng ta lại chống lại Sáng Thế Đạo Điện vì một người không rõ lai lịch, cực kỳ không đáng”.
Cô ta biết Diệp Quân là đệ đệ của Diệp An, đằng sau chắc chắn có một thế lực mạnh nào đó, dù sao Diệp An cũng rất yêu nghiệt, thế lực bình thường không thể đào tạo ra được yêu nghiệt như vậy.
Nhưng với cô ta, cho dù như thế, Diệp Quân vẫn không đáng để Bàn Châu đắc tội với Sáng Thế Đạo Điện, dù sao thực lực và thế lực của Cổ Lão quả thật rất đáng sợ, nhất là Sáng Thế Đế Thần trong truyền thuyết đã tạo ra một hệ thống cảnh giới tu luyện.
Mặc dù thế lực phía sau Diệp Quân và Diệp An chắc chắn không phải là thế lực nhỏ, nhưng cô ta không nghĩ thế lực đằng sau hai tỷ đệ này có thể so được với Sáng Thế Đạo Điện.
Ông lão khẽ gật đầu: “Thuộc hạ lập tức đi từ chối họ”.
Nói rồi ông ta đi ra ngoài.
Trong thời không hư vô ở tháp Cửu Châu, Hách Liên Phu và người đàn ông trung niên cầm đao đó vẫn còn đang đánh nhau, lúc này trận chiến giữa hai người rất dữ dội, cả thời không hư vô tràn ngập những nắm đấm và đao thế vô tận. Sức mạnh của cả hai mỗi khi va chạm vào nhau đều sẽ nổ tung thành từng làn sóng xung kích đáng sợ, thời không hư vô này đã bị sức mạnh của cả hai nghiền nát.
Bụp!
Đúng lúc này, một vùng đao quang và quyền mang vỡ tan, sau đó một luồng sức mạnh khiến Hách Liên Phu và người đàn ông trung niên chấn động đến mức phải lùi về sau gần vạn trượng mới dừng lại. Vừa dừng lại, tay phải Hách Liên Phu siết chặt, một luồng sức mạnh cuồn cuộn lao ra từ trong cơ thể ông ta, trấn áp mọi thứ.
Người đàn ông trung niên cầm đao dài ở cách đó không xa chắn ở phía trước, sức mạnh của Hách Liên Phu bị chặn lại.
Hách Liên Phu ở phía xa chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trung niên, ông ta bỗng bật cười: “Đao tu tốt đấy”.
Người đàn ông trung niên nhìn Hách Liên Phu: “Ngươi cũng lợi hại lắm”.
“Ha ha!”
Hách Liên Phu bật cười, ngay sau đó ông ta giơ tay lên, sau lưng lập tức có một bức tượng ảo cả ngàn trượng xuất hiện, sau đó một luồng uy lực đáng sợ quét qua.
Tượng Đại Đạo.
Lấy mình làm Đại Đạo, ngưng tụ thành tượng.
Ngay khi nhìn thấy bức tượng Đại Đạo đó, sắc mặt người đàn ông trung niên trở nên nghiêm trọng, thanh đao trong tay ông ta rung lên.
Tay phải Hách Liên Phu bỗng siết chặt thành nắm đấm, bức tượng phía sau ông ta vươn tay phải ra rồi siết chặt thành nắm đấm.