Tín Du nói: “Nền văn minh Tu La của bọn ta bắt đầu từ mười hai tỷ năm trước. Tu La Vương - thế hệ đầu tiên của lúc đó vì có được vài cơ hội đặc biệt nên sức mạnh của họ tăng lên rất nhanh, cuối cùng đã dẫn dắt người dân bọn ta tạo ra nền văn minh Tu La. Những ngày sau đó, được ông ấy lãnh đạo nên nền văn minh Tu La của bọn ta bắt đầu chinh phục vũ trụ, hơn nữa thâu tóm những nền văn minh vũ trụ khác, thế nên sức mạnh của nền văn minh bọn ta đã phát triển nhanh chóng…”
Nói đến đây cô ta nhìn Diệp Quân mỉm cười: “Bây giờ bọn ta đang có xu hướng dồn hết sức mạnh của cả nền văn minh tiến đến nền văn minh vũ trụ cấp bốn”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Tiến đến nền văn minh vũ trụ cấp bốn ư?”
Tín Du gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân hỏi tiếp: “Làm sao để phân biệt được nền văn minh vũ trụ cấp bốn và nền văn minh vũ trụ cấp ba?”
Tín Du suy nghĩ, sau đó nói: “Cách đơn giản nhất có hai kiểu, một là trong nền văn minh này có cường giả đỉnh cấp Độc Khai Nhất Đạo”.
Diệp Quân lắc đầu: “Ta biết nền văn minh vũ trụ Sâm Lâm, Thủy tổ của họ đều đạt tới Độc Khai Nhất Đạo…”
Tín Du bỗng cười nói: “Là Việt Cổ Thị - người mà đạt được Độc Khai Nhất Đạo thông qua nền văn minh vũ trụ cấp bốn đó à?”
Diệp Quân gật đầu.
Tín Du lắc đầu: “Ông ta là giả đó”.
Diệp Quân sửng sốt.
Tín Du giải thích: “Cái gọi là Độc Khai Nhất Đạo không chỉ là nói đến một cảnh giới, mà còn là một mình tạo ra một Đại Đạo. Hơn nữa còn phải là một Đại Đạo hoàn hảo, trình độ đó của ông ta thậm chí còn không hơn được những Đại Đạo hiện có, chứ đừng nói đến Độc Khai Nhất Đạo”.
Diệp Quân lặng thinh.
Hàng giả!
Mẹ nó chứ!
Dây dưa một thời gian, tên đó thế mà lại là hàng giả.
Nhưng nghĩ lại thì hình như cũng rất bình thường, dù sao cảm giác mà ông ta và tông chủ của Quá Khứ Tông đem lại cho hắn hoàn toàn khác nhau.
Dù là hắn, đến giờ chỉ cần nghĩ đến người phụ nữ đó cũng cảm thấy hơi bất lực.
Tín Du nói tiếp: “Ta đã từng nghiên cứu cảnh giới Độc Khai Nhất Đạo, cường giả cấp bậc này vượt xa Đại Đạo hiện có, hơn nữa tự mình mở ra một con đường, nói đơn giản là ông ta có cách tu luyện của riêng mình, không còn phải đi theo quỹ đạo của Đại Đạo nữa. Độc Khai Nhất Đạo cũng phân chia mạnh và yếu, có tất cả ba loại, một là Đại Đạo do đối phương mở ra công bằng với Đại Đạo hiện có, không có phân biệt cao thấp, chúng ta gọi đây là cảnh giới Bình Đạo”.
Cô ta dừng một chút, sau đó nói tiếp: “Loại thứ hai chính là Đại Đạo được tạo ra phải hơn hẳn Đại Đạo hiện có, chúng ta Độc Khai Nhất Đạo ở cấp bậc này là cảnh giới Ách Đạo, thông thường có cường giả cấp bậc này tương đương với nền văn minh vũ trụ cấp ba”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Còn loại thứ ba thì sao?”
Tín Du trầm giọng nói: “Khai Đạo”.
Diệp Quân: “Khai Đạo ư?”