Cứ thế liên tục ba ngày trôi qua, trong ba ngày này đều không có cường giả Sáng Thế Đạo Điện xuất hiện.
Nhưng các cường giả nhà họ Hách Liên lại không dám buông lỏng cảnh giác, nhất là Hách Liên Vũ và Hách Liên Phu, sắc mặt hai người họ ngày càng nghiêm trọng.
Vì mặc dù không có người nào ra tay nhưng bây giờ xung quanh tháp Cửu Châu ngày càng có nhiều khí tức cường giả.
Hôm nay một người đàn ông trung niên mặc áo vải bỗng xuất hiện trên đường, ông ta chậm rãi bước đi đến cuối đường, mục tiêu đến của ông ta không phải là quán rượu mà là chỗ Hách Liên Phu.
Trong tay người đàn ông trung niên cầm một thanh đao dài có vỏ.
Trong quán rượu nhỏ, Hách Liên Phu đặt ly rượu trong tay xuống, chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trung niên, ánh mắt hai người chạm nhau, ngay sau đó cả hai cùng lúc biến mất khỏi đó, khi xuất hiện lại lần nữa, họ đã ở trong một thời không hư vô chưa được biết đến.
Người đàn ông tay cầm đao nhìn Hách Liên Phu, không nói lời nào đã rút đao khỏi vỏ.
Vèo!
Sau đó một tia đao quang lóe lên, đao quang đáng sợ bao trùm lấy cả thời không hư vô.
Ở phía xa, Hách Liên Phu híp mắt lại, tay phải ông ta chậm rãi siết chặt, ngay sau đó ông ta tung ra nắm đấm.
Ầm!
Một tiếng nổ chói tai vang lên trong thời không hư vô này, một quyền mang và đao quang bỗng nổ tung, quét sạch mọi thứ.
Ngay lúc này người đàn ông trung niên bỗng nhảy lên, hai tay cầm đao chém về phía trước.
Một luồng đao khí vạn trượng từ trên trời lao xuống.
Nhát đao này rất mạnh, toát ra khí thế muốn phá nát trời đất.
Đối mặt với một quyền đáng sợ của người đàn ông trung niên, Hách Liên Phu lại không hề sợ hãi, ông ta tiến lên một bước, giơ tay phải ra, lòng bàn tay úp xuống, ngay sau đó ánh mắt ông ta hiện lên một vẻ hung dữ, ông ta hất tay phải lên trên, sức mạnh đáng sợ bỗng quét từ dưới lên trên, thoáng chốc toàn bộ thời không hư vô đều bị vụn vỡ.
Ầm!
Trong thời không đã bị vỡ nát hoàn toàn này, một tiếng nổ chói tai vang lên, sau đó là từng luồng sức mạnh đáng sợ cuồn cuộn lao đến như thủy triều.
Nhưng ngay lúc này, lại một luồng đao quang chém xuống.
Gần như cùng một lúc, Hách Liên Phu bỗng nhảy lên, sau đó tung ra một nắm đấm.
Bụp!
Cú đấm này buộc đao quang đó phải lùi lại, sau đó ông ta lao về phía trước như một tia sét, đâm thẳng vào người đàn ông trung niên.
Bốp!
Cú va chạm này khiến người đàn ông trung niên lùi lại cả mấy ngàn trượng, khi ông ta dừng lại, Hách Liên Phu lại lao về phía ông ta lần nữa.
Ánh mắt người đàn ông trung niên hiện lên một tia hung ác, sau đó ông ta chậm rãi nhắm mắt lại, thanh đao trong vỏ bên tay trái bỗng rung lên dữ dội, ngay sau đó tay phải ông ta bỗng nắm lấy cán đao rồi rút ra chém một nhát. Nhát đao này toát ra một luồng ý chí đao đạo và đao thế rất mạnh cuồn cuộn lao đến. Ngay lúc ông ta vung đao ra, ông ta bất ngờ tra kiếm vào vỏ lần nữa, sau đó lại rút mạnh ra khiến hai thanh đao hợp thành một.
Ầm!
Sức mạnh nắm đấm và quyền mang của Hách Liên Phu cũng bị phá vỡ, sau đó ông ta lùi lại phía sau hàng ngàn trượng, vừa dừng lại, mặt bên phải của ông ta nứt ra một chút, máu chảy ra.
Tay phải Hách Liên Phu sờ lên má mình, sau đó nhìn người đàn ông trung niên ở phía xa, lúc này trong mắt ông ta bỗng hiện lên ý chí chiến đấu quyết liệt.
Ở phía xa, tay trái người đàn ông trung niên siết chặt thanh đao, nhìn chằm chằm vào ông ta, ánh mắt họ va chạm nhau, ngay sau đó cả hai cùng biến mất khỏi đó.
Bên ngoài.
Thấy hai người đi đã lâu mà còn chưa ra, vẻ mặt của các cường giả nhà họ Hách Liên dần trở nên nghiêm túc, nếu Hách Liên Phu thua thì coi như xong đời. Phải biết rằng bây giờ Hách Liên Phu là người mạnh nhất của gia tộc Hách Liên.
Một khi ông ta thua thì nhà họ Hách Liên không còn cường giả nào có thể đứng ra chiến đấu.
Lúc này sắc mặt Hách Liên Vũ và Hách Liên Kỳ trong quán rượu cũng rất nghiêm trọng, thực lực của cường giả đến lần này hơn hẳn những gì họ đoán.
Hách Liên Vũ bỗng nhìn về phía xa: “Có không ít cường giả đến từ binh đoàn đánh thuê Thức Thần”.