Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Tông không hề nao núng mà đáp trả bằng một cú đấm, nhưng rồi y biến sắc khi nhận thấy thanh kiếm trong tay Diệp Quân đã trở thành kiếm Thanh Huyền tự lúc nào.

Hồng Tông hốt hoảng nhưng đã không còn kịp thu về, chỉ đành trơ mắt nhìn nắm đấm của mình nện vào thân kiếm.

Xoẹt!

Lưỡi kiếm chém xuyên quyền thế và ý chí võ đạo, đâm vào cánh tay y. Y đang muốn từ bỏ thân xác thì hoảng hồn nhận ra không thời gian của mình đã bị đình chỉ.

Thôi xong rồi!

Mặt y xám ngoét như tro tàn.

Phập!

Kiếm Thanh Huyền đã đâm vào cơ thể, cố định thần hồn y lại.

Hồng Tông quắc mắt tàn độc: “Kiếm tu mà không biết võ đức!"

Nếu đã biết Diệp Quân sẽ dùng thanh kiếm này thì y còn lâu mới chọn đối đầu trực tiếp, nào ngờ thằng này câu trước vừa nói đánh công bằng, câu sau đã lật lọng.

Diệp Quân: “Ngươi quên hai ngươi vừa định hội đồng ta rồi à?"

Hồng Tông la lên: “Đó là tên kia muốn, liên quan gì đến ta?"

Diệp Quân: “Thì kiếm của ta cũng tự muốn ra tay, liên quan gì đến ta?"

Hồng Tông: “...”

Diệp Quân không nhiều lời với y nữa mà điều khiển Thanh Huyền hấp thu thần hồn. Thanh kiếm sau khi rút được thần hồn của hai cường giả cảnh giới Chủ Thần thì hưng phấn hẳn lên.

Hắn lại thu tiếp đồ của Hồng Tông, gồm nhẫn, quan ấn và món giáp Chúng Sinh đã hư hại.

Quay lại bên kia, hắn thấy Phất Tôn lui về sau, kéo dài khoảng cách với Cổ Bàn.

Thấy Diệp Quân đã đánh bại Hồng Tông, Phất Tôn không hề chần chừ mà hóa thành tia sáng biến mất.

Diệp Quân biết Phất Tôn mạnh hơn Hồng Tông, nếu đã không muốn tham chiến thì hắn cũng không làm gì được, bèn không đuổi theo.

Cổ Bàn thì phấn khởi reo lên: “Mấy tên Thần này lợi hại thật! Đánh đã đời luôn!"

Diệp Quân thấy gã còn chưa đã thèm thì bật cười: “Huynh đã mạnh lên nhiều rồi đấy!"

Cổ Bàn cười ha hả: “Thời gian qua ta cũng đâu có nhàn rỗi gì. Bản thân huynh cũng không kém”.

Thật ra thì gã đã giật mình trước sự tiến bộ của Diệp Quân. Cứ tưởng lần này gặp lại có thể lên mặt với lão đệ một phen, nào ngờ Diệp Quân đã kinh khủng đến thế này.

Bỗng Diệp Quân đưa một chiếc nhẫn sang. Bên trong có năm mươi triệu Chân Linh Tinh, một vào Đạo khí và đan được cực phẩm.

Cổ Bàn ra chiều khó hiểu.

Diệp Quân: “Của tên Hồng Tông kia. Mỗi người một nửa”.

Cổ Bàn lắc đầu: “Do huynh giết mà”.

Diệp Quân nhét nhẫn vào tay gã: “Không có huynh cầm chân tên kia thì ta cũng bó tay”.

Cổ Bàn chần chừ một hồi rồi đồng ý nhận lấy.

Diệp Quân: “Phải rồi, làm sao huynh tìm được ta?"

Cổ Bàn hạ giọng: “Có người đang tuồn thông tin cho mấy kẻ đang truy sát huynh”.

Chắc chắn là bọn nhà họ Quân. Sắc mặt Diệp Quân sa sầm.

Cổ Bàn: “Huynh có kế hoạch gì không?"

Diệp Quân suy nghĩ một hồi: “Tạm lánh trước. Còn huynh?"

Cổ Bàn: “Ta đi theo huynh”.

Diệp Quân: “Không cần lo cho ta”.

Cổ Bàn nghiêm túc nói: “Song quyền nan địch tứ thủ. Có ta đi theo ít nhiều gì cũng có thể trông chừng lẫn nhau”.

Diệp Quân biết gã lo lắng cho mình thì cảm động vô cùng, nhưng vốn không muốn liên lụy đến ai nên nói: “Không sao cả, ta định đi nương nhờ đại bá ấy mà”.

Cổ Bàn hớn hở: “Vị đại bá kia ư?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK