Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng hắn hiện tại vẫn không thể làm được, thứ nhất hắn không phải trời sinh Ác Đạo, những ác niệm này cũng không gần gũi với hắn, về phương diện này hắn kém xa Phạn Chiêu Đế, dù sao, Phạn Chiêu Đế đi đến đây, ác niệm đều ùn ùn kéo đến, thậm chí không cần cô ta ra tay, ác niệm cũng tìm cô ta.

Thứ hai, hiện tại hắn là một thể thống nhất của Thiện Ác Trật Tự, nếu hấp thu quá nhiều ác niệm, áp chế thiện của bản thân, đó là điều không thể, mục tiêu cuối cùng của hắn là lấy thiện áp chế ác, ác trừng ác, mà không phải lấy ác bắt nạt thiện.

Có thể nói, trong thời gian ngắn, hắn không thể lấy Ác Trật Tự để thắng Phạn Chiêu Đế, nhưng, về lâu về dài, chắc chắn Phạn Chiêu Đế sẽ kém hơn hắn.

Dẫu sao, hắn hoàn hảo hơn!

Trừ khi Phạn Chiêu Đế cũng có Thiện Niệm, kết hợp cả thiện và ác.

Thật ra, hắn hơi tò mò, bây giờ Phạn Chiêu Đế đang làm gì, bởi vì sau khi hắn chiếm đoạt tu vi của cô ta, cô ta được người thần bí cứu đi, từ đó cũng không bao giờ xuất hiện nữa, mà sau này hắn mất đi tu vi, hắn sợ nhất chính là tu vi đó sẽ được trả lại cho Phạn Chiêu Đế.

Nếu quả thật như vậy

Nghĩ đến đây, hắn hít thật sâu!

Bây giờ Phạn Chiêu Đế chính là ác mộng của hắn!

Ngày nào mà chưa diệt, ngày đó hắn sẽ không yên lòng.

Kẻ thù trong cuộc đời!

Lúc này Đệ Nhất Tĩnh Chiêu hơi kinh ngạc, vì cô ta có thể cảm nhận rõ Diệp Quân đã thay đổi, thế này là đột phá rồi à?

Nhưng hắn vẫn chưa có tu vi gì mà!

Trong lòng Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nghi hoặc vô cùng.

Lúc này Diệp Quân đột nhiên nhìn cô ta, cười nói: “Chúng ta đi thôi!”

Nói rồi, hắn đi về phía xa.

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu có chút do dự, sau đó nói: “Vừa nãy ngươi…”

Diệp Quân nói: “Có tí cảm ngộ thôi.”

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn hắn, không nói gì nữa.

Diệp Quân lại nói: “Tĩnh Chiêu cô nương, cô nói rất đúng, trước đây ta nghĩ nhân tính quá đơn giản rồi, thế đạo này, ác cũng có nhiều loại, có loại cực gian cực ác tai vạ cả quốc gia, có loại thì chỉ ác, hại cả nhà, nhưng cho dù là loại ác nào, muốn thì đều không thể dùng sự lương thiện để cảm động bọn chúng, đối xử với loại người này, chỉ có cách càng ác hơn bọn chúng.

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn Diệp Quân, Diệp Quân nói tiếp: “Thế đạo bây giờ, không có một trật tự thống nhất, mọi người đều tôn trọng cường giả, có người làm theo ý thích, còn tiêu chuẩn của thích vốn bắt nguồn từ đạo đức, đạo đức tốt một chuyện, thì khi làm việc sẽ băn khoăn hơn, còn nếu đạo đức khá xấu, thì như lúc trước cô nói, nếu gặp phải một Đại Đế xấu, nháy mắt là có thể chôn vùi cả Thập Hoang, nói nhẹ nhàng thì, trong khoảnh khắc là khiến cả gia đình tai vạ.”

Nói tới đây, hắn nhẹ giọng nói: “Còn chỉ dựa vào đạo đức của một người để trói buộc bản thân hắn, cái này không hiện thực, chúng ta nên vẽ ra một giới hạn, giới hạn cũng chính là pháp luật, pháp luật chính là giới hạn cuối cùng của đạo đức, một khi đụng chạm, tất nhiên phải chịu trừng phạt nghiêm khắc.”

Với hắn mà nói, thiết lập trật tự chỉ là bắt đầu, làm sao để hoàn thiện trật tự này, làm sao để quản lí vũ trụ này, đây mới là thứ hắn phải nghĩ, phải làm trước mắt.

Nói đơn giản, thiết lập trật tự không khó, khó là làm sao để hoàn thiện trật tự, còn mỗi lần hắn hoàn thiện trật tự của mình hơn một chút, Đại Đạo của hắn cũng sẽ tăng lên một cảnh giới.

Bổ trợ cho nhau!

Bên cạnh, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn hắn, giờ này khắc này, cô ta mới thật sự hiểu Diệp Quân muốn làm gì.

Hắn thiết lập trật tự này, chủ yếu thật sự là vì chúng sinh.

Thực ra, sâu trong lòng cô ta không quá lạc quan về suy nghĩ này của Diệp Quân, bởi vì thiếu niên giết rồng, cuối cùng cũng trở thành rồng ác.

Như vương triều đế quốc trong thế giới trần tục, rất nhiều người tạo phải, trước khi chưa tạo phản thành công, đều la hét là vì thiên hạ, vì người dân, nhưng sau khi tạo phản thành công, lật mặt ngay, bá tánh cũng biến thành đối tượng bóc lột của bọn chúng.

Đặc biệt là thế giới người tu hành, tuổi thọ vô hạn, so với Đại Đạo và trường sinh, hàng tỷ sinh linh thật sự chẳng đáng là gì!

Cho dù trong mắt cô ta, cái gọi là chúng sinh, chẳng qua cũng chỉ là một con số thôi.

Thực lực càng mạnh, càng coi thường sinh mệnh.

Lúc nói chuyện, Diệp Quân đã đưa Đệ Nhất Tĩnh Quân tới trước mặt ba mẹ Cố Trần, lúc này người phụ nữ kia còn đang hồi hộp trông chờ, đợi Cố Trần quay về.


Sắc mặt của ông già trên xe ba gác nhợt nhạt như tờ giấy, xem ra tình hình cực kì không ổn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK