Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Quân nhìn Cố Trạch, sau đó nói: “Sau khi ra ngoài, liệu ông ta có giết người giành lại bảo vật không?”

Cố Trạch mỉm cười nói: “Ngươi có thể yên tâm, mặc dù tính tình của người này nóng nảy, không đủ thông minh nhưng sẽ không làm ra chuyện thiếu đạo đức như vậy”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta tin nhân phẩm của tiền bối”.

Môi Cố Trạch khẽ giật, mẹ nó chứ, sao cứ cảm thấy tên này đang chế giễu mình vậy? Ông đây là cường giả cảnh giới Khai Đạo đấy, tên nhóc này không sợ mình chút nào sao?

Mẹ kiếp!

Đằng sau có người chống lưng thì giỏi lắm à?

Cố Trạch bĩu môi, xoay người đi, mắt không thấy tâm không phiền.

Diệp Quân cũng không nói gì nữa, hắn xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên bỗng bay ra rồi lao lên trời.

Ầm!

Khi kiếm Thanh Huyên bay lên trời, phong ấn trận pháp bí ẩn đó lại xuất hiện, nhưng khi kiếm Thanh Huyên chạm vào nó, phong ấn bí ẩn đó vỡ tan trong tích tắc, biến thành vô số mảnh vỡ năng lượng rồi rơi xuống.

Thoáng chốc vỡ nát.

Thấy thế, Cố Trạch híp mắt, dưới đáy mắt hiện lên tia ngạc nhiên, ông ta cúi đầu nhìn Diệp Quân, sau đó rơi vào trầm tư không nói gì, cũng không biết ông ta đang nghĩ gì.

Diệp Quân ở bên dưới xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên bay về lại trong tay hắn. Trong tòa tháp đen ở đằng xa, một luồng sáng đen bỗng lao lên trời, sau đó một giọng cười vang lên.

Diệp Quân nhìn lên trời, một người đàn ông tóc dài mặc đồ đen đứng ở đó, sau khi ra ngoài, người đàn ông tóc dài cười càng lớn hơn, tiếng cười như sấm, chấn động trời đất.

Cảnh giới Khai Đạo!

Diệp Quân bên dưới nhìn người đàn ông tóc dài, không nói gì.

Lúc này Cố Trạch bỗng nói: “Tù Linh, nên thực hiện lời hứa của ngươi rồi”.

Tù Linh dừng lại, ông ta nhìn Cố Trạch, sau đó vung tay lên, hai viên tinh thạch rơi đến trước mặt Diệp Quân bên dưới.

Khuôn mặt Cố Trạch cứng đờ.

Diệp Quân cũng hơi khó hiểu, sao tên này lại cho mình thứ này?

Đây chẳng phải là tinh thể Vĩnh Hằng lúc trước Nhất Niệm từng lấy đó sao?

Tù Linh liếc nhìn Cố Trạch ở phía xa, lạnh nhạt nói: “Cố Trạch, vẻ mặt này của ngươi sao mà khó coi thế? Đến tháng rồi à? Có cần chữa không?”

Cố Trạch nhìn chằm chằm Tù Linh, chỉ ước gì có thể đánh chết cái tên khốn trước mặt này.

Tù Linh cười nhạo, sau đó nhìn Diệp Quân bên dưới, ông ta xòe tay phải ra, một thần thức rơi xuống trước mặt Diệp Quân, sau đó ông ta chỉ vào đầu mình.

Diệp Quân hiểu ý, chạm nhẹ vào thần thức đó. Chẳng mấy chốc ngôn ngữ của nền văn minh vũ trụ Quan Huyên đều hội tụ vào trong thần thức đó.

Trên đường đi, hắn đã biết rất nhiều ngôn ngữ của các nền văn minh vũ trụ, cho dù hắn không hiểu, hai bên gặp nhau và truyền đạt lại ngôn ngữ của các nền văn minh vũ trụ cũng đủ biết nói rồi.

Tù Linh thu hồi thần thức của mình lại, nhìn Diệp Quân nói: “Năm đó khi nền văn minh Thủy tộc ta rời đi, mặc dù đã mang theo hết mọi thứ nhưng vẫn còn vài thứ bị bỏ sót, ngươi có thể đến thẳng tầng mười hai, ở đó vẫn còn vài thứ hữu ích”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK