Diệp Quân và Long Đại ngồi trên sân thượng, Long Đại không chút do dự nắm lấy cánh tay hắn, lộ ra vẻ mặt buồn bã.
Diệp Quân cười nói: “Cô không muốn thừa kế gia nghiệp à?”
Long Đại gật đầu.
Diệp Quân cười nói: “Muốn tự do tự tại?”
Long Đại khẽ gật đầu: “Đúng thế”.
Nói rồi cô ta ngẩng đầu lên nhìn hoàng hôn phía xa khẽ nói: “Sư phụ, ta không muốn kết hôn thương mại với người khác”.
Diệp Quân nhíu mày: “Kết hôn thương mại?”
Long Đại gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân nói: “Vậy thì đừng kết hôn nữa”.
Long Đại lắc đầu: “Không được, vì vấn đề này liên quan đến sự tồn vong của gia tộc bọn ta, ta không có sự lựa chọn nào khác”.
Diệp Quân hơi thắc mắc: “Là sao?”
Long Đại do dự, sau đó nói: “Sư phụ biết thư viện Quan Huyên chứ?”
Diệp Quân sửng sốt, ngạc nhiên nói: “Thư viện Quan Huyên?”
Long Đại gật đầu: “Ừ…”
Nói rồi vẻ mặt cô ta bỗng trở nên nghiêm nghị: “Đó là một thế lực cực kỳ đáng sợ, nghe nói bọn họ khống chế rất nhiều vũ trụ, uy lực lớn đến mức không thể tưởng tượng được…”
Diệp Quân hơi ngờ vực: “Họ thì có liên quan gì đến chuyện của cô?”
Long Đại khẽ gật đầu: “Người của thư viện Quan Huyên từng đến Thiên Giới, họ đề nghị Thiên Giới gia nhập vào thư viện Quan Huyên. Lúc đầu bọn ta không đồng ý nhưng về sau Thiên Giới đành phải đồng ý”.
Diệp Quân nhíu mày: “Ý là sao?”
Long Đại thấp giọng thở dài: “Vì những gì họ cho quá nhiều”.
Diệp Quân: “…”
Long Đại nói tiếp: “Hơn nữa sau đó bọn ta nhận ra Thiên Giới hoàn toàn không thể so sánh được, ngẫu nhiên chọn một người từ trong số đó cũng có thể nghiền nát tất cả người mạnh nhất trong Thiên Giới bọn ta. Dĩ nhiên chủ yếu là họ thật sự có thể giúp Thiên Giới bọn ta, bọn ta cũng không thể từ chối họ, những người phản đối trước đó giờ lại đã trở thành người bảo vệ trung thành của thư viện Quan Huyên”.
Diệp Quân nói: “Đây là chuyện tốt mà”.
Long Đại khẽ gật đầu: “Là chuyện tốt”.
Diệp Quân quay sang nhìn Long Đại: “Nói chuyện của cô xem”.
Long Đại trầm giọng nói: “Sau khi Thiên Giới bắt đầu tiếp xúc với thư viện Quan Huyên, bọn ta bắt đầu tiếp xúc với vài thế lực ở đó, sau đó nhà họ Long bọn ta quen với một gia tộc bên đó, thiếu niên của một gia tộc bên đó thích ta, sau đó muốn làm thông gia với nhà họ Long”.
Diệp Quân nói: “Chuyện kết hôn này phải có sự chấp thuận của hai bên mới được, cô có thể từ chối”.
Long Đại lắc đầu: “Không thể, gia tộc đó rất có thực lực ở thư viện Quan Huyên”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Gia tộc nào?”
Long Đại khẽ lắc đầu: “Có nói sư phụ cũng không biết đâu”.
Diệp Quân cười nói: “Cô nói thử xem”.
Long Đại nói: “Nhà họ Triệu”.
Diệp Quân nhíu mày.
Long Đại mỉm cười: “Không biết đâu nhỉ?”
Diệp Quân im lặng.
Hắn quả thật không biết…
Chủ yếu là các gia tộc lớn nhỏ ở vũ trụ Quan Huyên quá nhiều, chắc chắn có đến một trăm vạn, dĩ nhiên hắn không thể nhớ hết tất cả gia tộc.
Long Đại bỗng xòe tay ra, một lệnh bài màu đen xuất hiện trong tay cô ta, cô ta đưa lệnh bài cho Diệp Quân.
Diệp Quân ngờ vực: “Đây là?”
Long Đại nói: “Thiên Huyền Lệnh”.
Diệp Quân khó hiểu: “Có tác dụng gì?”
Long Đại nhìn Diệp Quân: “Sư phụ, không lâu nữa Đại lục bị vứt bỏ này sẽ bị hủy diệt hoàn toàn”.
Diệp Quân nhíu mày: “Có ý gì?”
Long Đại khẽ nói: “Một gia tộc lớn tên là nhà họ Trần ở vũ trụ Quan Huyên thích Đại lục bị vứt bỏ này”.
Diệp Quân híp mắt: “Họ thích Đại lục bị vứt bỏ này? Là sao? Cô nói rõ xem nào”.