Diệp Quân cười hỏi: “Cô để ý vấn đề này sao?”
Người phụ nữ đáp: “Tò mò”.
Diệp Quân cười khẽ: “Ta thật sự không biết, nhưng ta có thể chắc chắn một điều là ta không muốn cô xảy ra chuyện”.
Người phụ nữ quay đầu nhìn hắn, cô ấy im lặng một lúc, sau đó nhìn về phía chân trời, im lặng liếm kẹo hồ lô.
Lúc này dưới sự trấn áp của kiếm Thanh Huyên, Diệp Quân đã đỡ hơn rất nhiều, nhưng sắc mặt hắn lại hơi nặng nề, vì hắn vấn luôn nghĩ tới lời nói của người đàn ông cao lớn kia.
Hắn không phải người của thế giới này?
Rốt cuộc tên đó có ý gì?
Tiếc là trong tình huống đó, hắn không thể để đối phương được sống.
Đau đầu!
Diệp Quân thầm cảm thán.
Dường như nghĩ đến điều gì, hắn thầm hỏi: “Tên kia, ngươi có đó không?”
Không ai trả lời.
Diệp Quân nhíu mày, hắn có thể cảm nhận được trong người mình có kẻ đặc biệt kia, nhưng kẻ đó vẫn luôn không trả lời.
Cái tên này chết rồi à?
Lúc này, người phụ nữ bên cạnh chợt cất lời: “Ta phải trở về rồi”.
Diệp Quân thôi suy nghĩ, hắn nhìn về phía người phụ nữ: “Cô đừng trộm quả nữa, thương tích của ta bây giờ rất đặc biệt, quả đó đã không còn tác dụng gì với ta nữa rồi”.
Người phụ nữ gật đầu: “Ừm”.
Diệp Quân đang muốn nói chuyện thì chợt nhíu mày, sau đó nhìn về phía xa: “Có người”.
Nói xong, hắn vội vàng đứng dậy một cách khó khăn, sau đó kéo người phụ nữ ra sau lưng.
Người phụ nữ nhìn về phía hắn, không nói một lời.
Thời không ở cách đó không xa chợt rung động.
Lúc này, dường như cảm nhận được điều gì, sắc mặt người phụ nữ hơi thay đổi, cô ấy vội vàng ôm lấy Diệp Quân chạy tới sau cái cây bên cạnh, cô ấy nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi đừng ra ngoài, cũng đừng lên tiếng”.
Nói xong, cô ấy xoay người chạy đi mất.
Diệp Quân ngơ ngác.
Người phụ nữ đi ra từ phía sau cây, một người phụ nữ váy trắng xuất hiện trước mặt cô ấy.
Người đó chính là Tư Oánh.
Tư Oánh nhìn về phía sau cây, sau đó hỏi: “Hắn là ai?”
Người phụ nữ đáp: “Bạn”.
Tư Oánh nhìn chằm chằm người phụ nữ bằng ánh mắt lạnh lùng: “Bạn ư?”
Người phụ nữ gật đầu.
Tư Oánh nhìn chằm chằm cô ấy, giọng nói bắt đầu trở nên nặng nề: “Đó là một người đàn ông ngoại tộc”.
Người phụ nữ im lặng.
Ánh mắt Tư Oánh dần trở nên lạnh lẽo: “Phải giết”.
Người phụ nữ lập tức nói: “Không được”.
Thấy phản ứng gay gắt của người phụ nữ, Tư Oánh thoáng sửng sốt, sau đó trầm giọng nói: “Rốt cuộc ngươi và hắn có quan hệ gì?”
Người phụ nữ vẫn nói: “Bạn bè!”
Tư Oánh nhìn chằm chằm người phụ nữ một lúc, sau đó chợt siết chặt hai tay, bà ta đang định ra tay thì người phụ nữ đó cũng siết chặt tay ngăn cản trước mặt bà ta.
Thấy cảnh này, ánh mắt Tư Oánh lập tức trở nên lạnh lẽo: “Ngươi thích hắn à?”
Người phụ nữ ngây người, đang định lắc đầu thì Tư Oánh đột nhiên chạy nhanh tới sau cái cây, đánh ra một quyền, sắc mặt người phụ nữ thay đổi, cô ấy chắn trước mặt Tư Oánh, sau đó đánh ra một quyền.
Trong lúc chờ đợi, bạn có thể đọc truyện khác hoặc Tham gia Facebook Group: Đọc truyện miễn phí mãi mãi để trò chuyện vui vẻ nha !.Tiếp tục ủng hộ Tamlinh247.com.vn ra thêm nhiều truyện mới phục vụ các bạn nha !