Vừa nói, cô ta vừa nhìn Diệp Quân, cực kỳ nghiêm túc nói: "Vị tiểu ca ca đẹp trai anh tuấn này, nhất định phải mua."
Diệp Quan: "..."
"Mua!"
Mộ Tinh Hà ở một bên vội vàng gật đầu, hắn nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: "Đại ca, huynh thật sự cần mua cái này, bởi vì trong tàn tích thường xuyên có những chuyện chém giết lẫn nhau, nếu không có thứ này, chúng ta bị giết chết rồi, người nhà cũng không biết là do ai làm… Tiên Bảo Các là một thương gia có lương tâm, đại ca, thứ này nhất định phải mua.”
Diệp Quân: "......"
Tiêu Nguyên Khởi ở một bên cũng gật đầu: "Phải mua... Nhưng..."
Nói đến đây, anh ta nhìn người phụ nữ trước mặt: "Cô nương xinh đẹp này, chúng ta mua nhiều đồ như vậy, có được giảm giá không?"
Người phụ nữ vẫn giữ nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt: "Một máy ghi âm Thiên Nhãn có giá 6.000 tổ Linh tinh. Nếu bốn người mua nó, sẽ là 24.000 tổ linh tinh… Cộng thêm rủi ro tai nạn vừa rồi 10.000, tổng cộng trong là 136.000 tổ linh tinh..."
Nói đến đây, cô ta đột nhiên lộ ra vẻ mặt rất có lỗi, "Thật xin lỗi. Tiên Bảo Các của bọn ta quy định, chỉ có đạt đến 150,000 tổ tinh tinh mới được giảm giá, mà các vị còn thiếu 14,000 tổ Linh tinh nữa mới đủ 150.000... Hay là, các vị mua thêm một chút đồ nữa?"
Bốn người: "......"
Cuối cùng, sau vài câu trò chuyện giữa Tiêu Nguyên Khởi và người phụ nữ, họ đã mua một số bùa dịch chuyển từ người phụ nữ và đủ được 150.000 tổ Linh tinh, nhưng tính toán tổng thể, bọn họ tiết kiệm được 7.000 tổ linh tinh.
Cứ như vậy, bốn người bắt đầu lên đường.
Trên đường, Diệp Quân đột nhiên quay đầu nhìn người phụ nữ đó: "Cô nương, tiền hoa hồng của các cô là bao nhiêu?"
Người phụ nữ ngây ra một chút, sau đó ngọt ngào cười nói: "Ta là người bán hàng năm điểm, bán được 100.000 tổ Linh tinh, ta được hoa hồng 5.000 tổ linh tinh. Nếu ta có thể bán được hai triệu tổ linh tinh trong một ngày, ta có thể tăng lên bảy điểm, nếu ta bán được năm triệu tổ linh tinh, ta có thể trực tiếp tăng lên mười điểm... Bán càng nhiều, càng được nhiều!"
Diệp Quân tò mò hỏi: "Vậy một ngày cô có thể bán được bao nhiêu?"
Người phụ nữ mỉm cười nói: "Các này không chắc chắn. Có lúc bán được rất nhiều, có lúc bán được rất ít, còn tùy vào may mắn".
Diệp Quân gật đầu, không nói thêm gì nữa, hắn cùng ba người đi về phía tàn tích của Thần Lăng.
Trên đường đi, Mộ Tinh Hà cười nói: "Đại ca, Tiên Bảo Các lợi hại chứ?”
Diệp Quân mỉm cười gật đầu.
Mộ Tinh Hà lại nói: "Thực ra, Tiên Bảo Các rất tốt."
Diệp Quân nhìn Mộ Tinh Hà, Mộ Tinh Hà nói: "Bọn họ suy nghĩ rất chu đáo! Hơn nữa, rất đáng tin cậy, cho nên mọi người tiêu tiền cũng đều là cam tâm tình nguyện."
Diệp Quân gật đầu.
Mộ Tinh Hà dường như nghĩ tới cái gì, đột nhiên nhìn về phía Tiêu Nguyên Khởi, "Tiêu huynh, không phải huynh nói huynh và Diệp Quân là huynh đệ sao? Sao ta thấy huynh nghèo vậy?”
Tiêu Nguyên Khởi khẽ mỉm cười, "Ta và Diệp huynh là giao tình quân tử, huynh ấy có tiền thì đó là việc của huynh ấy, không liên quan gì đến ta… Hơn nữa, huynh ấy là người sống tự do, có thể huynh ấy còn nghèo hơn ta.”
Diệp Quân: "......"
Mộ Tinh Hà nói: "Mọi người nói xem, vậy sau khi Diệp Quân kế thừa gia sản, huynh ấy nhiều tiền như vậy, tiêu thế nào nhỉ?"
Tiêu Nguyên Khởi trả lời: "Diệp huynh nói, sau khi kế thừa gia sản, trước tiên huynh ấy sẽ giúp đỡ những huynh đệ cũ của mình… Đương nhiên là ta từ chối, ta không phải loại người đó."
Diệp Quân: "......"
Mộ Tinh Hà liếc nhìn Tiêu Nguyên Khởi, nhếch môi, anh ta đương nhiên không tin tên này thực sự có liên quan gì đến Diệp Quân. Tên này thậm chí còn nghèo hơn anh ta khi chưa bị cướp.
Một lúc sau, bốn người đi tới trước một bức màn ánh sáng, sau khi đi xuyên qua màn ánh sáng, họ đi đến một nơi hoang vu, nhìn qua một lượt, đầy vẻ hoang tàn, sâu trong vùng hoang vu mơ hồ có một số kiến trúc đổ nát.
Mà họ cũng cảm nhận được một số năng lượng trận pháp đặc biệt. Những dao động năng lượng trận pháp đó tràn ngập trời đất. Mặc dù tổn hại không lớn nhưng vẫn sẽ ảnh hưởng đến họ. May mắn thay, một số người đã mua bùa ngự trận, sau khi kích hoạt lá bùa ngự trận đó, lực ảnh hưởng của những trận pháp đó yếu đi rất nhiều.
Diệp Quân nhìn xung quanh, phát hiện tàn tích Thần Lăng khá là náo nhiệt, có rất nhiều người ra vào, hơn nữa, tu vi đều không hề yếu.
Mộ Tinh Hà nói: "Đây chỉ là cửa vào, nếu đi vào trong, ở chỗ sâu hơn sẽ rất ít người.”
Diệp Quân nói: "Đây rốt cục là tàn tích gì?"