Sau khi đến hệ Ngân Hà, việc cô ấy thích nhất là ăn, ngôi sao màu xanh này quả thật có rất rất nhiều đồ ăn ngon.
Không lâu sau đồ ăn được bưng lên, Ngao Thiên Thiên gắp cho Diệp Quân một cái đùi dê: “Món này ngon lắm”.
Diệp Quân khẽ cười, sau đó cầm lấy đùi dê gặm.
Ngao Thiên Thiên mỉm cười, cũng bắt đầu càn quét đồ ăn.
Lúc ăn hai người đều bất chấp hình tượng, nhất là Ngao Thiên Thiên, cô ấy ăn như hổ đói.
Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên đang càn quét đồ ăn, trên môi hiện lên nụ cười, hắn biết Ngao Thiên Thiên rất thích ăn, chắc chắn là vì cô ấy là rồng.
Lúc này Ngao Thiên Thiên ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, cười nói: “Có phải bộ dạng lúc ăn của ta rất khó coi không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Ta thích nhìn muội ăn”.
Ngao Thiên Thiên mỉm cười, sau đó tiếp tục ăn.
Một hồi lâu sau, Diệp Quân nói: “Có lẽ chúng ta sắp phải rời khỏi đây rồi”.
Ngao Thiên Thiên ngừng lại chốc lát, một lát sau, cô ấy nói: “Ừ”.
Diệp Quân khẽ nói: “Nếu muội muốn ở lại đây…”
Ngao Thiên lắc đầu: “Huynh ở đâu, ta ở đó”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Ngao Thiên Thiên ăn thêm một lúc nữa rồi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân: “Lại sắp đánh nhau sao?”
Diệp Quân gật đầu.
Ngao Thiên Thiên gật đầu, không nói gì.
Diệp Quân lại nói: “Khoảng thời gian này ta sẽ nghĩ cách tìm cha”.
Ngao Thiên Thiên đỏ mặt, gật đầu: “Ừ”.
Kiếm Chủ Nhân Gian!
Dĩ nhiên cô ấy mong được thành thân với Diệp Quân trước sự chứng kiến của cha mẹ Diệp Quân.
Hồi lâu sau, Ngao Thiên Thiên quét sạch đồ ăn trên bàn, cô ấy nhìn Diệp Quân cười nói: “Đi thôi”.
Diệp Quân gật đầu.
Sau khi hai người thanh toán thì ra khỏi nhà hàng, Ngao Thiên Thiên dẫn theo Diệp Quân chậm rãi đi dọc theo con phố, Ngao Thiên Thiên nắm chặt tay Diệp Quân, nói về nhiều điều thú vị mà cô ấy gặp phải khi đến hệ Ngân Hà.
Hai người vừa nói vừa cười.
Không lâu sau hai người đi tới một hồ nước, lúc này đang là giữa trưa, ánh nắng khá chói chang nhưng vì đã là mùa thu nên nắng cũng không gay gắt, ngược lại chiếu rọi lên người còn cảm thấy khá thoải mái.
Có không ít người đến bên hồ dạo chơi, đa số đều là vài cặp tình nhân.
Diệp Quân đi đến một bên mua hai que kẹo hồ lô, đưa cho Ngao Thiên Thiên một que, Ngao Thiên Thiên mỉm cười nhận lấy.
Nhìn kẹo hồ lô trong tay, Diệp Quân thầm thở dài, lúc này hắn nghĩ đến Nhị Nha và Tiểu Bạch.
Hai vị tổ tông này quên sạch hắn rồi à?
Họ không sợ mình xảy ra chuyện sao?