Đụng vào thử xem?
Lời này của Phạm Diêm La Thiên Tử khiến sắc mặt Chử Tôn tối đi trông thấy. Ông ta không nghĩ rằng Phạm Diêm La Thiên Tử sẽ ra sức bảo vệ thanh niên này đến vậy.
Ba người áo đen kia cũng bất ngờ.
Phạm Diêm La Thiên Tử lại vì kẻ này mà sẵn sàng đối đầu với văn minh Phệ Giả?
Có gì đó bất thường ở đây.
Bọn họ liếc nhìn nhau rồi nhìn người có quyền quyết định cuối cùng - Chử Tôn.
Phạm Diêm La Thiên Tử bình tĩnh nhìn Chử Tôn, che giấu sát ý bên dưới.
Chiến tranh giữa hai nền văn minh là một vấn đề to lớn, nhưng nếu vì cậu Diệp thì đáng giá.
Ông ta đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Nào ngờ Chử Tôn sau một hồi im lặng chỉ nhìn bọn họ một lần rồi xoay người đi.
Đợi bên kia khuất dạng rồi, Phạm Diêm La Thiên Tử mới cười nói: “Chúng ta đi thôi cậu Diệp”.
Diệp Quân: “Là ta liên lụy tiền bối”.
Phạm Diêm La Thiên Tử lắc đầu: “Sao lại nói vậy? Cậu đến tìm làm ta vui còn không hết. Đi thôi”.
Sau đó dẫn Diệp Quân biến mất cùng.
Văn minh Quy Giả.
Diệp Quân và Phạm Diêm La Thiên Tử có mặt tại một vùng tinh không. Diệp Quân vừa thấy nơi này thì ngẩn ra.
Đây chính là nơi hắn tiếp nhận truyền thừa của Thiên Hành Chủ.
Phạm Diêm La Thiên Tử thấy vậy thì hỏi: “Tiểu hữu đã từng đến đây?"
Diệp Quân gật đầu, nhìn vào không trung đen nhánh: “Ta đã chiến đấu với quần tinh để nhận truyền thừa của văn minh Thiên Hành ở đây”.
Phạm Diêm La Thiên Tử mỉm cười: “Ra là thế”.
Diệp Quân hỏi: “Bên kia là vũ trụ Đa Nguyên sao tiền bối?"
Phạm Diêm La Thiên Tử gật đầu: “Phải”.
Diệp Quân tò mò hỏi: “Đã từng có người văn minh cấp dưới đi qua chưa?"
Phạm Diêm La Thiên Tử suy nghĩ một hồi: “Trừ mấy người như cô cô cậu ra, ta nghĩ chỉ có một người rưỡi có khả năng đó. Một là Loạn Cổ Đại Đế năm xưa từng tu luyện cấm thư thời gian, rất mạnh. Nửa còn lại là thủy tổ văn minh Thiên Hành, cũng rất mạnh, nếu chúng ta không ngăn cản có lẽ đã vượt qua bên kia, nhưng vẫn kém hơn Loạn Cổ Đại Đế một chút”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Bỗng một loạt sao băng xuất hiện ở xa xa.
Phạm Diêm La Thiên Tử ấn tay xuống, làm chúng biến mất không còn tăm hơi.
Ông ta cười nói: “Chúng ta đi thôi”.
Diệp Quân gật đầu.
Hai người nhanh chóng biến mất.
...
Tại một vùng tinh không sâu hun hút nọ, có một tòa tháp sừng sững đến vạn trượng, tỏa ra khí đen lượn lè.
Nó là Phệ Tháp.
Bỗng có một vài người xuất hiện trước nó.
Chính là nhóm Chử Tôn.
Khi bốn người này đến gần tòa tháp, họ bị một kiếm sĩ chặn lại. Kiếm sĩ này mặc áo trắng, lưng đeo hộp kiếm, ánh mắt như đầm nước tĩnh lặng.
Chử Tôn chắp tay: “Bạch Tướng, thuộc hạ cầu kiến Kỳ Chủ”.
Kiếm sĩ lắc đầu.
Chử Tôn nhíu mày nhưng không nói gì thêm mà chỉ lui sang một bên chờ đợi.
Một hồi lâu sau, kiếm sĩ mới đưa tay lên làm động tác. Chử Tôn vội thi lễ rồi đi vào tháp.
Ông ta nhanh chóng đi lên tầng cao nhất, thấy một cô gái đang ngồi dựa vào cửa sổ. Cô ta mặc váy đen, tóc dài xõa tung như suối mực, trong tay cầm một quyển sách cổ.
Ngoài song cửa là vũ trụ vô ngần.