Giọng nói bí ẩn bỗng nói: "Sao ngươi nói chuyện với giọng điệu lạ vậy?"
Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Chẳng phải ngươi cứ nói ta thiếu văn hóa sao? Gần đây ta đọc vài quyển sách, ngươi xem đi, trình độ nói chuyện của ta có tăng lên không?"
Sau một vài giây im lặng, giọng nói bí ẩn nói: "Đọc hay lắm, lần sau đừng đọc nữa!"
Tiểu Tháp: "..."
Trên đài sinh tử, Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Quân, gương mặt dần trở nên dữ tợn: "Diệp Quân, không phải ngươi có một thanh thần kiếm à? Nào, để ta xem thử thần kiếm của ngươi mạnh hay là thần giáp Quan Huyên của ta mạnh!"
Diệp Quân nhìn Lục Thiên: "Ta đã hứa với Tháp gia của ta là bình thường sẽ không dùng thanh kiếm đó!"
Tiểu Tháp thầm nghi hoặc, ngươi hứa với ta lúc nào thế?
Mẹ kiếp!
Thằng nhóc khốn nạn này cứ hở ra là đẩy mình ra gánh họa!
Lục Thiên cười gằn: "Không dùng? Ta thấy là ngươi không dám dùng nhỉ?"
Diệp Quân trầm mặc, như đang do dự!
Lục Thiên tiếp tục nói: "Nào, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội..."
Nói rồi, gã chỉ tay vào ngực mình: "Dùng thanh kiếm kia của ngươi đâm vào đây đi!"
Ngông cuồng!
Đúng là ngông cuồng!
Nhưng gã có thực lực để ngông cuồng.
Thần giáp Quan Huyên là đệ nhất thần giáp trong chư thiên vạn giới, ngoài kiếm Thanh Huyên của Kiếm Chủ Nhân Gian, ai phá được nó chứ?
Không có thực lực mới gọi là ngông cuông!
Có thực lực thì người ta gọi đó là tự tin!
Nghe Lục Thiên nói vậy, Diệp Quân khẽ gật đầu: "Thanh kiếm này quá mạnh, ta vốn không muốn dùng, nhưng ngươi cứ năm lần bảy lượt cầu xin nên ta sẽ miễn cưỡng dùng một lần vậy! Ngươi đứng yên đó nhé! Ta đến đây!"
Nói xong, hắn đã biến mất!
Vù!
Trong sự chứng kiến của tất cả mọi người, một đạo kiếm quang nhanh như sấm sét lướt qua!
Lúc này, Diệp Quân vẫn chưa đổi thành kiếm Hành Đạo!
Mà khi hắn đến trước mặt Lục Thiên, sau khi xác định được Lục Thiên không thể nào trốn thoát thì phi kiếm Chu Tà trong tay hắn mới đổi thành kiếm Hành Đạo!
Lục Thiên cười khẩy, vẻ mặt tràn ngập sự khinh thường và châm biếm!
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, kiếm Hành Đạo đâm lên thần giáp Quan Huyên kia!
Vù!
Một tiếng nứt vỡ thanh thúy vang lên, thần giáp Quan Huyên vô địch kia lại như một miếng đậu hũ khi phải đối mặt với thanh kiếm này, lập tức nứt vỡ.
Kiếm đâm xuyên qua ngực Lục Thiên trong nháy mắt!