Cho dù kết hợp hai loại huyết mạch rồi ngưng tụ thần tượng cũng không được, vẫn tiêu hao rất nhiều, không chỉ tiêu hao linh khí mà thần hồn cũng tiêu hao nhiều, vì thế hắn chỉ có thể tạm thời gác lại.
Lúc này Tiểu Tháp chợt lên tiếng: “Thần tính đó thế nào?”
Diệp Quân cất thần tượng đi, hít sâu một hơi, sau khi bình tĩnh lại mới đáp: “Rất đáng sợ”.
Lần này sau khi thăng cấp thất bại, lần đầu tiên hắn nhận ra được sự đáng sợ của thần tính, đây còn là dưới tình huống hắn đã có chuẩn bị, nếu không có thể hắn đã hoàn toàn bị đẩy về hướng thần tính thuần túy.
Tiểu Tháp nói: “Ngươi lựa chọn hãm lại một cảnh giới, lựa chọn này vô cùng chính xác. Hãm lại đồng nghĩa với việc hiện giờ nhân tính của ngươi đang áp chế thần tính. Đương n hiên đối với ngươi có thể chỉ là khởi đầu, bởi vì về sau chín phần thần tính và mười phần thần tính chắc chắn sẽ còn nguy hiểm hơn”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Tiểu Tháp nói: “Cố lên, đừng lo lắng, có Tháp gia ở đây, ngươi sẽ không sao đâu. Dù sao cha ngươi và ông nội ngươi đều do ta đích thân dạy dỗ, ngươi phải tin vào năng lực của ta”.
Diệp Quân: “…”
Đúng lúc này, phía dưới chợt vang lên tiếng rồng ngâm, giây tiếp theo một luồng kim quang phóng lên từ trong cây Tiên Đạo, đến khi lên tới tinh không, kim quang ấy hóa thành một con rồng vàng khổng lồ dài vạn trượng.
Đất trời rung lên vì sợ hãi!
Ngao Thiên Thiên!
Giữa đất trời, từng luồng long uy không ngừng lan ra, chấn động thời không xung quanh, tựa như trận động đất lớn.
Lúc này Ngao Thiên Thiên chợt hóa thành hình người, cô mặc chiếc áo trắng như tuyết, đầu có hai chiếc sừng rồng, toàn thân có kim quang bao phủ, vô cùng thánh khiết, thần thánh đều không thể xâm phạm.
Ngao Thiên Thiên bất chợt nắm tay phải lại.
Ầm!
Một luồng long uy vô hình bao phủ thiên địa.
Cảnh giới bảy phần thần tính!
Diệp Quân tiến lên một bước, đi tới trước mặt Ngao Thiên Thiên, hắn khẽ cười: “Chúc mừng”.
Ngao Thiên Thiên chậm rãi buông tay, trên mặt đầy ý cười, hiển nhiên cô ấy cũng rất vui.
Lần này thật sự tăng lên rất nhiều.
Mặc dù cô ấy thấp hơn Diệp Quân một cảnh giới, nhưng sức chiến đấu của cô ấy không hề kém Diệp Quân, dù sao cô ấy cũng là Long tộc, cơ thể cường hãn vô cùng, Diệp Quân không thể so sánh được.
Có thể nói, nếu Diệp Quân không dùng kiếm Thanh Huyên thì không thể làm được gì cô ấy.
Ngao Thiên Thiên như nghĩ đến điều gì, chợt chủ động kéo tay Diệp Quân rồi dựa vào lòng hắn, khẽ nói: “Ta hơi lo lắng”.
Cô ấy và Diệp Quân là một thể, vì thế khi Diệp Quân tăng cảnh giới, cô ấy có thể cảm nhận được rõ ràng tâm cảnh của Diệp Quân thay đổi, thần tính càng cao sẽ càng lạnh nhạt với mọi thứ.