Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Quân, gã cũng không nhiều lời tiến đến trước một bước, gã xòe bàn tay ra, một phù ấn bí ẩn xuất hiện trong tay gã, nhưng đúng lúc này Diệp Quân đã biến mất khỏi chỗ lúc nãy.
Một luồng kiếm quang xoẹt qua.
Dĩ nhiên Diệp Quân sẽ không đợi Lục Thiên thi pháp.
Thoáng chốc kiếm của Diệp Quân đã lao đến trước mặt Lục Thiên, nhát kiếm này nhanh hơn đòn tấn công lúc nãy, một kiếm phá quy tắc.
Nhưng khi thanh kiếm này chỉ còn cách Lục Thiên vài trượng, một sức mạnh bí ẩn đáng sợ bao phủ lấy thanh kiếm, khí kiếm bị trấn áp trong thời không, cùng lúc đó vô số sức mạnh bí ẩn xuất hiện xung quanh trói buộc kiếm của Diệp Quân.
Sức mạnh thiên địa.
Thấy thế, sắc mặt đám người Tào Bạch trở nên u ám.
Họ biết điểm mạnh nhất của Diệp Quân là tốc độ, mà bây giờ người mang thiên mệnh lại có cách nhắm vào tốc độ của Diệp Quân, chắc chắn thư viện Quan Huyên đã huấn luyện về tấn công với người mang thiên mệnh.
Chỉ cần tốc độ của Diệp Quân bị áp chế thì cũng không còn gì đáng sợ nữa.
Lúc này tay phải Lục Thiên siết chặt.
Rầm!
Khí kiếm trong khu vực đó bị nổ tung.
“Hay lắm!”
Đúng lúc này, bên Võ Viện có một thanh niên mặc áo dài hét lên: “Lục Thiên học trưởng vô địch! Vô địch!”
Câu nói của thanh niên đó lập tức thu hút vô số ánh mắt.
Thanh niên đó nhìn Diệp Quân ở bên dưới, cười nhạo: “Thế mà còn dám khiêu khích người mang thiên mệnh đương thời à? Đúng là nực cười”.
Tào Bạch bỗng nhảy lên tiến vào đài sinh tử, y cầm kiếm chỉ vào thanh niên đó: “Xuống đây, một đánh một”.
Nghe thế, thanh niên đó biến sắc, gã nhìn Tào Bạch: “Cảnh giới của ngươi cao hơn ta, ngươi muốn ỷ lớn ăn hiếp nhỏ sao?”
Lúc này một thanh niên Kiếm Tông bỗng bay vào đài sinh tử, cậu ta nhìn thanh niên áo dài: “Cảnh giới của ta giống ngươi, xuống đây, một đánh một”.
Nghe thế, sắc mặt thanh niên áo dài trở nên vô cùng khó coi.
Thanh niên Kiếm Tông cau mày: “Còn ngây ra đó làm gì? Xuống đây, nhanh lên”.
Thanh niên áo dài nhìn thanh niên Kiếm Tông: “Bây giờ là trận đấu của Lục Thiên học trưởng và Diệp Quân, ngươi nghĩ giờ chúng ta đánh nhau có ổn không?”
Thanh niên Kiếm Tông cười khẩy: “Đây là người của Võ Viện sao?”
Nói rồi cậu ta và Tào Bạch xoay người đi.
Sắc mặt các học viên Võ Viện đều trở nên khó coi, cú vả mặt này rát lắm.
Đúng lúc này, một thanh niên Võ Viện trong đó bỗng chỉ vào thanh niên áo dài nói: “Hắn không phải là người của Võ Viện”.
Nghe thế, các học viên Võ Viện đều sửng sốt.
Thanh niên Võ Viện đó nhìn thanh niên áo dài: “Ngươi là người của viện nào?”
Thanh niên áo dài trầm giọng nói: “Chúng ta cùng một nhóm, đều là người ủng hộ Lục Thiên học trưởng”.